Tiểu tứ cũng không chú ý cái đó, chỉ cùng Trần Mạn Nhu ăn cơm. Chờ
ăn cơm no, lại ở bên ngoài đi thong thả hai khắc, tiêu thực xong đưa Tiểu tứ
đến hậu điện đi ngủ trưa, Trần Mạn Nhu phân phó một tiếng: "Đối Nguyệt,
đợi lát nữa đi thỉnh ngự y đến đây bắt mạch cho ta, mặt khác, tìm ra bộ y
phục màu thuỷ lam, chờ ta rời giường, ta muốn đến Vĩnh Thọ cung một
chuyến."
Đối Nguyệt ứng tiếng, Trần Mạn Nhu mới đi đến nội thất nghỉ ngơi.
Lúc này mang thai, thật đúng là tin tức tốt, đứa nhỏ này đến rất đúng lúc.
Thục phi ngươi không phải muốn nhìn lời người nói hôm nay, ta có thể nói
với Hoàng hậu nương nương hay không sao? Ta đây cho ngươi đoán, xem
ta có thể nói hay không.
Trần Mạn Nhu kéo kéo khóe môi, nhắm mắt lại bình yên đi vào giấc ngủ.
Thời điểm giữa buổi chiều, ngự y mới được thỉnh đến đây, hôm nay
chính là Lý ngự y phụ trách, cho nên Đối Nguyệt thỉnh Lý ngự y. Cách
bình phong, Lý ngự y vươn ngón tay khoát lên khăn tay mỏng manh, một
lát sau, mới cười nói: "Vi thần chúc mừng Quý phi nương nương, Quý phi
nương nương đây là hỉ mạch, đã gần hai tháng."
"Thật sự? Vậy cần phải đa tạ tạ Lý ngự y, bản cung bỗng nhiên cảm thấy,
Lý ngự y chính là phúc tinh, ngươi xem lần trước chuyện Tiểu tứ, cũng là
Lý ngự y chẩn đoán ra, lần này vẫn là Lý ngự y."
Thanh âm Trần Mạn Nhu bên kia thực vui vẻ: "Đối Nguyệt, đợi lát nữa
ngươi phải nhớ rõ cấp một phần đại lễ cho Lý ngự y, ngày sau, còn thỉnh
Lý ngự y qua bắt mạch cho bản cung nhiều hơn."
"Nương nương cho mời, vi thần tất nhiên không chối từ." Lý ngự y đứng
dậy hành lễ nói: "Thai của nương nương có vẻ ổn, vi thần cũng không cần
mở phương thuốc, chỉ là phương thuốc trước kia nương nương điều dưỡng