- Tiêu đại nhân đi thong thả.
Khương Lộ Dao uốn gối đưa tiễn Tiêu Duệ Hoa, đột nhiên eo bị Triệu
Đạc Trạch gắt gao ôm chặt, Triệu Đạc Trạch gối cằm lên vai nàng:
- Dao Dao, ta sinh khí.
- Vì cái gì?
- Ở trước mặt hắn, nàng không giống ngày thường.
- Ý ngươi là muốn ta giả ngu, giả ngốc, thô tục vô lý, để hắn hiểu rõ, ta
chính là nữ nhân thô tục không chịu nổi?
- Không cần, ngươi như vậy là tốt nhất.
Triệu Đạc Trạch buột miệng thốt ra, nam nhân có bản lĩnh, không sợ
người khác ái mộ thê tử của mình, đó là bọn họ hâm mộ ghen ghét.
Có thể làm cho Tiêu Duệ Hoa luôn bình tĩnh thong dong lộ ra thần sắc
ghen ghét, Triệu Đạc Trạch cũng rất đắc ý.
- Nam nhân có bản lĩnh có tự tin sẽ khiến thê tử giống như nữ vương,
ngược lại, hắn sẽ coi thê tử như người hầu. A Trạch, ta muốn làm nữ
vương…
Triệu Đạc Trạch buồn cười cắn môi Khương Lộ Dao một cái, lời này
cũng chỉ có Khương Lộ Dao mới dám nói.
……
Kim đỉnh lều lớn, Khương nhị gia quỳ gối trước mặt hoàng thượng, dập
đầu nói: