HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 157

"Đông Sinh, không cần phải làm thuê, trong nhà còn có chút tiền. Con ráng
giao lưu với bạn học, sau này mới có ích cho công việc của con."

Con bé cũng không để ý, nói: "Con biết mình đang làm gì. Bọn họ đều

có cha mẹ giúp đỡ sắp xếp công việc, con không giống bọn họ, con phải tự
mình cố gắng."

Nghe nói như vậy, tôi im lặng, cảm thấy khổ sở lại bất lực. Là người

làm cha mẹ như chúng tôi không có bản lĩnh. Đứa con tốt như vậy, lại
không thể mang đến cuộc sống và tương lai tốt đẹp cho con bé.

Có một thời gian, tôi xin đơn vị nghỉ hè, đến chỗ Đông Sinh thăm con

bé. Con bé rất vui vẻ, hơn nữa còn nghĩ cách thuê được một phòng của bạn
học. Thời gian đó, hai mẹ con tôi vô cùng vui vẻ. Ban ngày con bé đi học,
còn phải đi làm thuê, đêm khuya mới trở về. Tôi cũng nhìn thấy thành phố
lớn này có cuộc sống tốt đẹp và phồn vinh. Khi đó con bé nói: "Mẹ, chờ
con tốt nghiệp, sẽ thuê một căn phòng như thế này, hai mẹ con mình ở cùng
nhau nhé."

Tôi cười nói được.

Có một lần, tôi đang lau nhà, ngẩng đầu lên, nhìn thấy con bé ở trong

phòng đeo tai nghe, cười rất vui vẻ với máy tính. Đó là một nụ cười khó có
thể miêu tả được, lòng tôi chấn động. Chờ khi con bé không chú ý, tôi lén
đứng ở sau lưng nhìn. Tôi thấy một số QQ, avatar là một người đàn ông.
Khung trò chuyện của hai người đã rất dài. Còn dòng chữ mới nhất người
kia gửi đến là:

Cơ thể của em thật đẹp. Anh sẽ chịu trách nhiệm với em. Tôi không biết

miêu tả cảm giác của mình như thế nào. Ngày đó làm chuyện gì trong lòng
cũng đều hoảng hốt. Tới buổi tối, nhìn thấy Đông Sinh yên ổn nằm trên
giường, tôi đẩy cửa ra, đứng ở ban công, nhìn sao trời, mới bình thường trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.