HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 169

Lang. Trước đây anh ấy còn mang nhóm chúng ta đi câu cá đấy, không nhớ
sao?"

Giản Dao nhìn người đàn ông bộ dáng cao lớn, mặt mày đoan chính,

mặc bộ âu phục được may hoàn hảo, hơn ba mươi tuổi, toàn thân đều toát
ra hơi thở nho nhã tinh anh. Lạc Lang nhìn cô, cũng mỉm cười: "Chào em,
Giản Dao."

Khi còn nhỏ từng cùng câu cá? Giản Dao thực sự không nhớ ra. Cô

cũng cười bắt tay anh ta: "Chào anh, luật sư Lạc."

"Khách sáo quá." Lạc Lang mỉm cười nói, "Đều là đồng hương, Huân

Nhiên gọi anh là Lạc đại ca đấy."

Lý Huân Nhiên cũng cười. Giản Dao sảng khoái đáp: "Vâng, Lạc đại

ca."

Ba người đi vào nhà hàng, mấy người đồng hương khác cũng đã tới rồi.

Trong bữa tiệc mọi người đều trò chuyện về chuyện ở quê nhà thành phố
Đồng, công việc ở Bắc Kinh, buổi trò chuyện vui vẻ. Hiện tại Lý Huân
Nhiên cũng chuyển tới Bắc Kinh làm việc, nhưng làm ở phân cục, cũng
thường xuyên tụ tập với Giản Dao. Giản Dao cảm thấy khoảng cách như
vậy rất tốt, tình cảm sẽ không thay đổi. Vì Lạc Lang là luật sư, khiến mọi
người không khỏi chú ý. Có người cười nói: "Anh Lạc, anh là luật sư, vậy
sau này nếu chúng tôi có tranh chấp pháp luật, có thể nhờ anh tư vấn
không?"

Lạc Lang cười đáp: "Không có gì, phục vụ tư vấn miễn phí cho nhóm

đồng hương."

Tất cả mọi người đều cười, ầm ĩ phải cùng kính anh ta một ly. Lạc Lang

cũng không ngại ngùng, thoải mái uống cạn. Giản Dao ở bên cạnh nhìn,
nhất thời cảm thấy người đàn ông này thực thẳng thắn, khiến cho người ta
có cảm tình. Dường như nhận thấy ánh mắt của cô, Lạc Lang quay đầu lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.