HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 172

ảnh mọi người vừa chụp chung trong điện thoại. Giản Dao đứng ở giữa,
tươi đẹp sống động như một bức tranh. Còn anh ta mỉm cười đứng bên
cạnh cô. Anh ta lấy ví tiền ra, trong ngăn kéo lấy ra một tấm ảnh chụp đã ố
vàng. Đó là Giản Dao hồi nhỏ, hình dáng cũng thanh tú động lòng người y
như sau khi trưởng thành. Tóc buộc đuôi ngựa, đôi mắt to, nụ cười ngọt
ngào. Lạc Lang nhìn một lát, mỉm cười, để ví tiền lại vào túi, lái xe rời đi.

Cùng là buổi đêm yên lặng đó, Giản Dao ngồi ghế bên tài xế, nghịch di

động. Bạc Cận Ngôn lái xe, trong xe mở nhạc trầm thấp, anh cúi đầu ngâm
nga, nhưng âm thanh rất nhỏ, anh không cho phép bất cứ ai nghe rõ tiếng
hát của mình. Cho dù đã kết hôn, anh cũng kiên quyết không chịu hát cho
cô nghe. Giản Dao đang say mê xem. Là ảnh chụp bạn học mặc áo cưới, tổ
chức hôn lễ, gửi cho bạn bè. Giản Dao để lại bình luận "Chúc mừng", một
người bạn học khác lập tức hỏi cô: "Giản Dao, nghe nói cậu đã kết hôn rồi,
sao không tổ chức hôn lễ vậy?"

Giản Dao gửi khuôn mặt cười qua: "Có thời gian mới sắp xếp được."

Nhưng hôn lễ của người ta tổ chức cũng thật đẹp. Sân khấu mộng ảo

màu xanh, hội trường đầy cây và hoa tươi, còn có mấy tiểu hoa đồng xinh
xắn. Khi chú rể ôm cô dâu hạnh phúc lan tràn khắp khuôn mặt họ. Nhóm
họ hàng bạn bè bên cạnh đều mỉm cười, bộ dáng vui vẻ. Bạc Cận Ngôn đột
nhiên mở miệng: "Em đang xem gì vậy?"

"Không có gì."

Nhưng đèn giao thông đã chuyển sang màu đỏ, Bạc Cận Ngôn đã sớm

dừng xe, nhô nửa người qua nhìn, rõ ràng cũng nhìn rõ mọi thứ trong di
động cô."Hóa ra là...hôn lễ." Bạc Cận Ngôn đắc ý liếc cô, tiếp tục lái xe.

Giản Dao hơi sửng sốt."Anh có ý gì vậy?" Cô khẽ đẩy cánh tay anh,

nhưng mặc cô quấy thế nào, anh cũng chỉ khẽ mỉm cười, không chịu nói....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.