HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 185

Sao đêm sáng rực. Bạc Cận Ngôn ôm Giản Dao, tựa vào ghế, ngắm bầu

trời đêm.

"Người nọ chính là Hàn Vũ Mông sao?" Giản Dao hỏi.

"Không biết." Bạc Cận Ngôn đáp, ánh mắt thâm thúy. Anh nghĩ nếu chỉ

là nhận lầm thì thôi. Nhưng nếu quả thật là Hàn Vũ Mông mất tích đã lâu
thì sao? Năm đó cô ấy thoát hiểm như thế nào? Chạy trốn khỏi tên giết
người biến thái ra sao? Mấy năm nay đi đâu? Tại sao không đi tìm Tử Ngộ.
Hiện tại lại đột nhiên xuất hiện. Trong lòng mơ hồ có khí lạnh tiến vào,
nhưng ngực lại ấm áp, là Giản Dao ôm chặt lấy anh. Bạc Cận Ngôn cúi đầu
nhìn cô.

"Chúng ta thật may mắn." Cô khẽ nói, "Không bị tách ra."

Bạc Cận Ngôn cảm thấy ngực nhói lên, là loại dịu dàng mà hạnh phúc.

Anh cúi đầu hôn trán cô, nở nụ cười, nói: "Cái này cần phải nói sao? Chúng
ta đương nhiên sẽ không tách ra, sao anh có thể cho phép loại tình huống
này xảy ra chứ? Mặt trời làm sao có thể rời khỏi bầu trời?" Giản Dao không
nhịn được mỉm cười. Hai người lại ôm nhau một lúc, Giản Dao ngủ thiếp đi
trong ngực anh. Bạc Cận Ngôn "chậc" một tiếng, đứng dậy cẩn thận ôm cô
lên giường, cảm giác đó tựa như ôm một con mèo mềm mại. Hành động
đơn giản như vậy lại khiến Bạc Cận Ngôn trong đêm khuya dao động. Anh
phát hiện trong đầu mình xuất hiện ý nghĩ hài hước chưa từng có, nhưng lại
mơ hồ hi vọng thời gian như vậy trôi càng ngày càng chậm, càng ngày càng
dài, vĩnh viễn không chấm dứt.

Sáng hôm sau, Bạc Cận Ngôn tìm đến các ngành giúp đỡ, tìm tòi hết

những nơi cô gái kia từng xuất hiện. Nhưng kết quả khiến cho người ta
không thể hài lòng. An Nham tập hợp tất cả camera, nhưng không có cái
nào quay được mặt của người phụ nữ kia, chỉ có bóng dáng mơ hồ ở trên
phố. Nhân viên giám định cũng kiểm tra hết cửa hàng trang phục kia,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.