HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 211

Tan họp, Phương Thanh và An Nham cùng ra khỏi phòng họp. Từ xa đã

nhìn thấy trong hành lang có người tranh cãi ầm ĩ, có người khóc lóc.

"Là cha mẹ của nạn nhân Lục Quý và Văn Hiểu Hoa. Gia đình những

người khác đều ở nơi khác, cha mẹ còn chưa đến." Một cảnh sát giải thích.

"Bảo nó không cần chơi cái biểu diễn quỷ quái này, học hành, tìm công

việc cho tốt mà không chịu nghe!" Cha Lục Quý ngồi trong hành lang gào
khóc. Ông mặc chiếc áo sơ mi đã hơi cũ, bên trong là áo may ô trắng dân
BJ thường mặc, vừa nhìn đã biết gia cảnh không dư dả. Mẹ Lục Quý ngồi
bên cạnh, khóc đến mức mất tiếng."Hiện tại xong rồi! Toàn bộ xong rồi!
Con của tôi!"

Ông Lục hét lên, "Nhà này xong rồi! Lục Quý! Con chơi cái này làm gì!

Tôi hận không ngăn nó! Con ơi, học hành cho tốt tìm công việc ổn định thì
hiện tại cha mẹ đã không cần phải người đầu bạc tiễn người đầu xanh!"

Cha mẹ Văn Hiểu Hoa thoạt nhìn yên lặng hơn, quần áo cũng tốt hơn,

nhưng có lẽ là đến cục cảnh sát, hai người đều rất khẩn trương, bắt lấy một
cảnh sát hỏi: "Khi nào Hiểu Hoa của chúng tôi có thể đi được? Bạn học của
nó chết thì liên quan gì đến nó chứ? Mau thả con chúng tôi ra!"

Người cảnh sát định an ủi, ai ngờ ông Lục ở bên cạnh nghe được, lập

tức đi về phía đó, tóm lấy áo ông Văn: "Con tôi đã chết rồi, tại sao con ông
vẫn còn sống chứ? Hạ độc, bọn chúng nói là hạ độc! Có phải do con nhà
các ông làm không? Mợ nó! Tại sao con tôi chết mà con ông vẫn sống tốt
chứ!"

Ông Văn thoạt nhìn là phần tử trí thức, mặt cũng đỏ lên, dùng sức thoát

khỏi tay ông Lục: "Ông là đồ thần kinh! Con ông chết thì liên quan gì đến
nhà tôi!" Bà Văn cũng đi lên hỗ trợ, bà Lục thấy thế càng khóc nhiều hơn.
Cảnh sát vội vàng khuyên can. Vô cùng hỗn loạn. Phương Thanh và An
Nham vẫn lặng lẽ quan sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.