HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 226

Anh ta nghĩ cậu nhóc này cũng không dễ dàng gì. Hình như anh ta năm

đó dưới sự sắp đặt của cha, trực tiếp thi trường cảnh sát, không phải nghĩ gì
nhiều. Nghĩ như vậy cảm thấy ngay cả ước mơ cũng chưa từng có. Cùng
lúc đó, An Nham mặc bộ cảnh phục phẳng phiu, đứng ngoài phòng làm
việc Nguyệt Ảnh, quan sát địa hình xung quanh. Gần đó không có camera,
camera ở xa hơn cũng không chụp được manh mối gì. Cậu ta muốn đến
hiện trường xem còn có thông tin nào bị bỏ qua hay không. Lúc này vừa
qua giữa trưa, mặt trời chói chang chiếu trên đỉnh đầu, ánh sáng lóa mắt.
An Nham đứng một lát, nghe thấy phía sau có một giọng nữ dễ nghe gọi:
"Chú cảnh sát..."

An Nham quay đầu lại, hơi run run. Tóc đen da trắng, cao hơn 1m65, áo

phông trắng đơn giản, quần đùi màu đen, đôi chân dài trắng như tuyết, đi
bốt, hơi chói mắt. Vẫn chưa lau lớp hóa trang trên mặt, lông mi dài mà
cong, đôi môi hồng hồng, nhưng cho dù tẩy trang cũng nhất định là một mỹ
nhân mắt to mũi hếch miệng anh đào. Cô gái nhìn tướng mạo An Nham
cũng hơi sửng sốt, sau đó sửa miệng: "Anh...cảnh sát."

An Nham bình tĩnh nhìn cô gái: "Có chuyện gì?"

"Anh là cảnh sát phụ trách điều tra vụ án nhóm Nguyệt Ảnh sao?" Cô

gái hỏi.

An Nham: "Đúng vậy. Cô là ai? Có chuyện gì?"

Theo bản năng cô gái vén tóc ra sau tai, đáp: "Tôi là Cố Bàng Bàng, là

thành viên nhóm Ảnh Âm. Tôi muốn hỏi một chút, đã có kết quả điều tra
chưa?"

An Nham tiến lên mấy bước: "Tại sao cô phải quan tâm chuyện này?"

Theo bản năng Cố Bàng Bàng lui về sau mấy bước: "Bởi vì..." Cô gái

dường như không biết cân nhắc ngôn ngữ như thế nào. Ánh mắt kia giống
như hồ nước trong đêm khuya, trong suốt nhìn cậu ta. An Nham dời tầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.