HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 271

Bạc Cận Ngôn hơi mỉm cười, liếc bà xã cảnh sát càng ngày càng láu cá.

Bác gái thấy hai người bọn họ tuấn tú lịch sự, cũng không nghi ngờ gì,

nói: "À, hóa ra là bạn của Tiểu Kha. Gần đây thằng bé không trở về."

"Bác ơi, ông nội Tiểu Kha mất lúc nào ạ?" Giản Dao hỏi.

Bác gái thở dài nói: "Cũng phải bốn năm năm rồi, lúc Tiểu Kha vừa thi

đỗ đại học."

Giản Dao và Bạc Cận Ngôn liếc nhau. Đả kích mạnh như vậy, chả trách

Kha Thiển thể hiện sự quấn quýt mãnh liệt với bạn đại học thế.

"Cậu ấy còn người thân nào không ạ?" Giản Dao hỏi.

Bác gái suy nghĩ, lắc đầu: "Không thấy có ai qua lại. Mười năm trước

nhà bác chuyển đến đây, chỉ thấy mỗi hai ông cháu ở với nhau. Aiz, nói đi
cũng phải nói lại Kha Thiển đúng là số khổ, nghe nói lúc mới năm sáu tuổi,
cha mẹ tai nạn xe qua đời, cũng không nhận được chút tiền bồi thường nào.
Sau khi ông nội mất, chìa khóa nhà còn để chỗ bác đây, thằng bé đi học ở
bên ngoài, nhờ bác thường xuyên qua đây quét dọn."

Đột nhiên Bạc Cận Ngôn hỏi: "Lần trước cậu ấy trở về là lúc nào?"

Bác gái đáp: "Một tháng trước, bác nhớ rất rõ, mấy hôm đó là ngày nghỉ

Tiết thanh minh."

Bạc Cận Ngôn và Giản Dao im lặng.

Một tháng trước.

Kha Thiển bị đám Tưởng Học Nhiễm "giết chết" là vào nửa năm trước.

Sau đó "thi thể" bị chôn cất mất tích, sau đó một tháng trước cậu ta quay về
quê một chuyến, sau đó liên tục ra tay giết người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.