HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 290

Hứa Sênh khẽ cắn môi dưới. Chỉ là cô ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó

không đúng, giống như một tảng đá lớn tối tăm đè nặng trong lòng cô ta.
Có lẽ là đêm đó nhìn thấy ảnh chụp Tưởng Học Nhiễm bị giết chết, khiến
cho cô ta quá sốc chăng. Khuôn mặt hóa trang, tóc dài, quần áo, đều là
những thứ Kha Thiển thích nhất, chỉ có cậu ta mới cố chấp với tất cả. Lúc
ấy, Hứa Sênh, Văn Hiểu Hoa thực sự nghĩ đến Kha Thiển chết đi sống lại.

Cho dù hiện tại hai chữ "Kha Thiển" giống như bóng ma luẩn quẩn

trong lòng cô ta. Tinh thần hoảng hốt, sống qua ngày đoạn tháng có lẽ
chính là trạng thái hiện tại của Hứa Sênh. Sau đó, cô ta kéo rèm xuống, bật
tất cả đèn, chui vào trong chăn, mơ màng ngủ.

"Cạch..." một tiếng vang nhỏ, cửa bị đẩy ra. Sau đó là tiếng bước chân

rất khẽ. Hứa Sênh mơ hồ nghe thấy, sau đó đột nhiên có phản ứng, bừng
tỉnh.

Đèn không biết đã bị tắt đi từ khi nào, trong phòng u ám, một người

đứng bên giường. Hứa Sênh nhìn thấy khuôn mặt cậu ta, cả người bị dọa
choáng váng. Cậu ta đội mũ lưỡi trai, mặc áo phông trắng và quần đùi đơn
giản, lộ ra xương quai xanh và cẳng chân gầy gò. Rõ ràng chính là cậu ta
mà! Ánh mắt trong suốt mà tăm tối, mồ hôi đọng ở cánh mũi, đôi môi đỏ
mọng nhếch lên.

"A..." Hứa Sênh khàn giọng, nhưng vừa mới há mồm đã bị cậu ta che

mất. Cậu ta đeo găng tay, bao da đặt trên miệng, Hứa Sênh chỉ có thể "hu
hu..." khóc, nhưng cô ta cũng không phải là cô gái nhu nhược nhát gan, liều
mạng giãy dụa, hai tay chạm vào ngực cậu ta. Bộ ngực bằng phẳng rắn
chắc.

Nhưng dù sao cũng không địch lại được. Kha Thiển tát một cái, Hứa

Sênh bị đánh choáng váng đầu óc. Kha Thiền cầm vật trang trí bên cạnh,
đập mạnh lên gáy Hứa Sênh. Hứa Sênh hôn mê. Kha Thiển ngừng dịch
chuyển một lúc, bỏ tay ra, đứng im. Giống như đang suy nghĩ, lại giống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.