HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 322

"Thật đấy." Anh ta dịu dàng nói.

Trong đầu lại hiện lên ngày hôm đó, hành động của mình, vội vã để lại

hoa cho cô, lấy giấy bút trong ngực ra, cầm bút lên lại không biết viết gì.
Cuối cùng, dù sao cũng đường đường là một người đàn ông, đứng trong
góc sau lưng đám người hâm mộ, cắn bút một lúc lâu, mới viết được hai
dòng: Anh đến Bắc Kinh rồi. Trước kia em chờ anh quá nhiều, sau này mỗi
ngày anh sẽ chờ em.

"Em" cô nói, "Mấy ngày nay quay phim đều ở khách sạn Hilton, cách

cục cảnh sát của các anh không xa. Ở đến tối mai sẽ đi."

Anh ta lập tức nói: "Hôm nay anh không đến được, hôm nay phải bắt

người, ngày mai, sáng mai, nhất định sẽ đến. Chúng ta nói chuyện, ngồi
xuống từ từ nói chuyện, có được không, Hiểu Triết?"

Bên kia im lặng mấy giây. Một lát sau, Hiểu Triết khẽ đáp: "Được, em

chờ anh đến."

Đại minh tinh nổi tiếng cả nước, cô gái bướng bỉnh lạnh lùng, Hiểu

Triết của anh ta nói chờ anh ta đến.

Cúp máy, trong đầu Phương Thanh đột nhiên trống rỗng, ngẩng đầu

nhìn dòng xe cộ tấp nập bên cạnh, lấy tay che miệng, nở nụ cười. Trong
khoảnh khắc ấy anh ta xúc động muốn khóc. Anh ta biết rõ mình sắp đạt
được thứ gì. Trên thế gian này nhất định sẽ gặp lại, cho dù chia lìa chắc
chắn cũng sẽ gặp lại. Anh ta bắt trộm cũng đã nửa đời người, coi như tích
được không ít công đức, ông trời cũng không đành lòng bạc đãi anh ta, có
đúng không?

Tâm trạng kích động thoải mái, cả người anh ta giống như được nạp

năng lượng, lái xe quay về cục, chạy băng băng lên lầu.

***

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.