HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 333

Phương Thanh và An Nham đều im lặng.

"Chị gái cậu..." Phương Thanh chậm rãi lên tiếng, "Cô ấy tốt bụng, lý

trí, thông minh, từ nhỏ đã có trách nhiệm, có nghĩa khí. Cho nên khi cậu
gây dựng sự nghiệp gặp khó khăn, cô ấy đã lấy ra tất cả tiền tiết kiệm và
học bổng đưa cho cậu, có đúng không? Hiện tại đổi lại cậu hãy dũng cảm
một chút, trở thành người đàn ông mà cô ấy khen ngợi, có trách nhiệm, có
được không? Thù của cô ấy đã được báo rồi, cô ấy ở trên trời có linh thiêng
cũng không tiếc nuối."

An Nham nghe thấy giật mình, yên lặng giơ ngón tay cái với Phương

Thanh.

Kha Thiển ở bên đầu kia nghẹn ngào một lúc lâu, nói: "Tháng 11 năm

ngoái, Kha Ái tới tìm tôi. Khi đó tôi vui đến mức như mọc cánh bay lên
không trung. Tôi đúng là khờ, có Kha Ái là đủ rồi. Tại sao còn phải chịu
đựng những kẻ ích kỉ dơ bẩn kia chứ? Tôi sớm nên nhìn rõ ra điều này..."

Phương Thanh không nghĩ tới cậu ta lại hồi tưởng vào lúc này, có lẽ là

gần như sụp đổ rồi. Vì thế anh ta ra hiệu bằng ánh mắt cho An Nham, hai
người một trái một phải, rút súng ra, từ từ đi tới gần phòng nhỏ,

"Chị ấy học tập bận rộn, tôi lại cả ngày không có việc gì, nhưng mỗi

ngày tôi đều đến đại học Thanh Đô, chờ chị ấy tan học. Cho dù phải chờ
bao lâu trong lòng tôi cũng vô cùng vui vẻ. Tôi sợ sự tồn tại của mình làm
cho chị ấy bị những bạn học khác xem thường, cho nên không để cho chị
ấy nhắc tới tôi với người khác..." Kha Thiển khóc nức nở nói.

Phương Thanh thấp giọng an ủi: "Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi. Cô ấy sẽ

không để ý đến chuyện này." Hai người đã đi tới bãi cỏ ngoài cửa phòng.

"Ha ha ha..." Kha Thiển thê lương run rẩy cười, "Đúng vậy, con người

có lẽ phải trải qua một lần thay da đổi thịt, mới có thể hiểu được đạo lý này.
Tối đó chị ấy đến thăm tôi. Chúng tôi chơi vui vẻ...có lẽ Kha Ái muốn cổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.