HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 354

Súng của Bạc Cận Ngôn bất động trong vài giây. Sau đó đột nhiên bỏ

súng xuống, lấy dao đập vào gáy, gã rơi vào hôn mê.

Bạc Cận Ngôn giắt súng ở bên hông, lại nhặt súng của gã lên. Trong

khoảng thời gian ngắn, gã không thể chạy trốn được. Anh đứng dậy, tiếp
tục đi về phía cánh cửa kia. Cửa không khóa, cũng không lắp bất cứ máy
móc gì. Anh lấy di động ra gọi cho Giản Dao. Sau đó nghe được tiếng
chuông di động quen thuộc mơ hồ truyền đến từ bên trong cánh cửa. Anh
bỏ di động xuống, trong lòng nhanh chóng có cân nhắc. Mục tiêu của bọn
họ là anh chứ không phải người khác. Chờ chi viện đến sẽ không kịp, hơn
nữa có thể làm cho bọn họ nổi giận, hậu quả vô cùng khó lường. Anh chậm
rãi đẩy cửa ra. Rõ ràng có mùi gay mũi thoang thoảng truyền đến, Bạc Cận
Ngôn lấy khẩu trang trong túi ra đeo vào.

Nơi này rất tối, trống trơn, không có chút ánh sáng nào. Bạc Cận Ngôn

mở di động mới phát hiện chỗ này giống hệt trận ngắm bắn đều có hai tầng,
xung quanh tầng hai là hành lang, khu vực giữa sảnh trống không. Nhưng
mới đi được mấy bước, anh cảm thấy tròng mắt hơi đau, giống như có thứ
gì đó rất nhỏ chui vào trong mắt anh.

Là chất khí. Chúng sẽ không vô duyên vô cớ xuất hiện ở trong này.

Chúng xâm nhập vào mắt anh. Bạc Cận Ngôn nhắm hai mắt lại.

Trong bóng tối chỉ dựa vào xúc giác, thính giác, cùng với phương

hướng bố cục vừa vội vàng nhìn qua, tay vịn vào lan can, chậm rãi đi về
phía trước. Lại đi được mấy bước, anh cảm thấy đã đi tới giữa hành lang.
Sau đó ngón tay chạm vào di động, bấm lại số.

Tiếng nhạc nhẹ nhàng quen thuộc vang lên cách anh không xa. Còn anh

cũng cảm nhận được mùi ở nơi này càng nồng. Anh cảm thấy hốc mắt đau
đớn như bị lửa đốt. Qua lớp khẩu trang, cổ họng khô khốc. Anh lên tiếng
gọi: "Giản Dao? Giản Dao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.