HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 386

Hàn Vũ Mông giật mình, lại nghe thấy anh khẽ nói: "Giống y như trong

trí nhớ của anh."

Bữa cơm này ăn hơi chậm, ăn xong đã là buổi chiều. Hai người nên đi

đâu đây? Đi dạo trong trung tâm mua sắm này vậy. Từ trước đến nay Phó
Tử Ngộ luôn để ý đến cách ăn mặc, dù sao anh cũng phải nâng cao thưởng
thức cho hai đại trạch nam Bạc Cận Ngôn và An Nham. Lúc này nhìn quần
áo mùa thu muôn màu muôn vẻ, anh nói: "Đi chọn mấy bộ với anh nhé,
cũng chọn cho em mấy bộ, phải mặc theo mùa chứ."

Hàn Vũ Mông nói: "Không cần."

Anh lại cố ý nắm tay cô, mỉm cười nói: "Trước kia không phải em rất

thích tặng cà vạt, áo sơ mi, thắt lưng cho anh hay sao? Còn tiết kiệm tiền
tiêu vặt đi mua đấy. Em cũng rất thích anh tặng váy. Hôm nay chúng ta phải
mua cho đã mới được." Hàn Vũ Mông bị anh kéo đi, bước chân vô cùng
nhẹ nhàng. Một lát sau không nhịn được bật cười.

Một buổi chiều trôi qua vô cùng nhanh. Hai người đều cầm một cốc

kem lớn trong tay, giống y như một đôi nam nữ trẻ tuổi đang yêu đương.
Vào cửa hàng quần áo nữ, anh cầm nước cho cô, giúp cô chọn đồ, ánh mắt
của anh luôn rất tốt, anh đứng phía sau cô, chân mày khóe mắt đều nhiễm
ánh sáng nhạt. Sau đó cô đi ra, nhân viên bán hàng không ngừng khen ngợi,
ánh mắt anh sâu như biển lại dịu dàng như ngọc, cô dường như nhớ đến cô
gái ngượng ngùng, vô tư trong sáng ấy. Sau đó bọn họ bàn bạc, cuối cùng
chọn được mấy món, anh đi thanh toán, lại đi sang cửa hàng khác.

Đi dạo trong cửa hàng quần áo nam thì đơn giản hơn nhiều, bởi vì ánh

mắt chọn đồ của anh rất chuẩn, chỉ chọn một hai bộ, mỗi lần mặc đi ra nhìn
đều rất đẹp. Cô cũng chọn cho anh, cô biết rõ số đo và dáng người anh,
màu sắc phù hợp với anh. Đồ do cô chọn anh không cần thử mà trực tiếp
mua luôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.