HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 397

"Nếu là biến thái, vậy chúng ta có nên...mời người kia đến không?"

Thiệu Dũng suy nghĩ một lát, lại nở nụ cười, nói: "Không, không cần.

Tạm thời đừng báo cho anh ta. Gọi điện thoại đến Bắc Kinh, mời chuyên
gia tâm lý tội phạm đến trợ giúp."

Tầm chạng vạng, Giản Dao một mình ngồi trước cửa sổ, ngẩn người

nhìn hoàng hôn. Trong văn phòng đội cảnh sát hình sự lúc này rất im lặng,
tất cả mọi người đã đi ăn cơm. Dường như mỗi ngày trôi qua, Giản Dao
càng ngày càng thích ở một mình như vậy. Yên tĩnh và cô độc như vậy
khiến cô cảm thấy yên bình, khiến cô cảm thấy giống như đạt được thứ gì
đó, lại không biết mình đang mong đợi điều gì.

Phương Thanh đẩy cửa đi vào, trên trán toàn là mồ hôi, quần áo ẩm ướt

dán sát vào lưng. Sau khi xảy ra vụ án lần đó, má trái anh ta có thêm vết
sẹo, vĩnh viễn không mờ được. Anh ta vốn anh tuấn, giờ càng thêm lạnh
lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.