HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 420

Lúc này người cảnh sát lại hỏi Phùng Duyệt Hề: "Mỗi ngày Nhiếp Thập

Quân đều chạy bộ vào giờ đó sao?"

Phùng Duyệt Hề đã khống chế được cảm xúc, giọng nói cố gắng bình

tĩnh, đáp: "Đúng vậy. Cậu ấy làm việc rất có kế hoạch, mỗi ngày 9 giờ 45
phút ra ngoài, đến công viên chạy bộ, 11 giờ sẽ từ công viên trở về. Mỗi
ngày đều như thế."

"Cô có cùng chạy với cô ta không?"

"Lúc đầu...tôi từng cùng chạy mấy ngày, sau đó thì không."

"Trừ cô ra, còn có ai biết thói quen chạy bộ của cô ta không?"

Phùng Duyệt Hề hơi sửng sốt, cúi đầu suy nghĩ đáp: "Có lẽ là chỉ có

mình tôi. Có thể hàng xóm cũng chú ý chăng?"

Lại hỏi một số vấn đề, thật sự chả tìm ra được tin tức có giá trị nào,

người cảnh sát nói: "Vậy hôm nay đến đây thôi, cám ơn sự hợp tác của cô.
Có gì chúng tôi sẽ liên lạc với cô sau."

Phùng Duyệt Hề tỏ ý phối hợp bất cứ lúc nào. Người cảnh sát nói tiếp:

"Một lát nữa chúng tôi sẽ lái xe đưa cô về."

Phùng Duyệt Hề đáp: "Cám ơn, không cần đâu, bạn tôi sẽ lái xe tới đón.

Tôi tạm thời đến ở nhà bạn."

"Vậy cô chú ý an toàn."

Giản Dao và Phương Thanh quyết định đến hiện trường vụ án. Hai

người nghỉ ngơi một lúc trong kí túc xá cục cảnh sát, Giản Dao ra ngoài khi
hoàng hôn gần buông xuống, nhanh chóng tới cửa cục, từ xa đã nhìn thấy
Phương Thanh đứng bên cạnh một chiếc xe cảnh sát, ánh mắt nhìn đi nơi
khác. Giản Dao nhìn theo tầm mắt anh ta, hóa ra chú bảo vệ trong phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.