HÃY NHẮM MẮT KHI ANH ĐẾN TẬP 2: BÓNG TỐI - Trang 53

Phương Thanh nhìn bộ dáng của hai người bọn họ cảm thấy buồn nôn

muốn chết, nhưng không hiểu sao lại hơi hâm mộ.

Bạc Cận Ngôn và Giản Dao đi đằng trước, Phương Thanh theo sát ở

đằng xa phía sau.

Giản Dao thấp giọng hỏi: "Em vẫn có điểm không rõ, chỉ vì nhà họ

Diêu nằm trong phạm vi mà anh muốn đến nhà họ xem? Anh không đi
những nhà khác sao?"

Bạc Cận Ngôn mỉm cười: "Em quả nhiên là người hiểu rõ anh nhất.

Trên thực tế..." Anh liếc Phương Thanh ở phía sau, thấp giọng dán sát bên
tai cô: "Còn có một ít phát hiện, nhưng hôm qua anh không nói ở cục cảnh
sát."

Giản Dao kì quái: "Tại sao lại không nói?"

Bạc Cận Ngôn đáp: "Bởi vì chỉ là chút cảm giác. Bọn Phương Thanh

không hề chú ý tới trong bản ghi chép có một số chuyện vụn vặt, nhưng
bằng cách bí ẩn nào đó lại có liên hệ với nhau. Có lẽ đó đúng là những thứ
nhóm bọn họ muốn tìm. Anh dường như đang cảm giác được chân tướng bị
cái chết và thời gian che dấu đang mỉm cười trào phúng với anh."

Giản Dao thực sự không hiểu so sánh nghệ thuật hóa như vậy: "À..."

Bạc Cận Ngôn liếc cô nói: "Những suy nghĩ không xác định anh sẽ

không bao giờ nói cho người khác, chỉ ngoại trừ em. Bởi vì em đã trở thành
một bộ phận của cơ thể anh."

Giản Dao nở nụ cười: "Vâng."

Bên ngoài đại viện nhà họ Diêu là một bức tường thấp, còn có vườn hoa

và hàng rào. Bởi vì bên ngoài đại viện có để một tấm biển "Sân riêng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.