HÃY TỎ TÌNH VỚI TA ĐI - Trang 190

"Tôi làm sao biết được, giữa trưa tôi không phải ở cùng với các cô

sao." Phương Vũ nhìn túi hồ sơ trong tay mình một hồi, yên lặng cầu
nguyện nói, "Hi vọng sau khi tổng giám đốc nhìn khung hình xong, tâm
trạng có thể tốt hơn một chút."

Tô Hàng đi vào văn phòng, tựa cả thân thể vào ghế, trong đầu còn

đang vang lên lời nói mà Thương Hoà Hú vừa nói với hắn.

Mang theo 3 tỷ trở về? Chỉ chậm một tháng? Thanh mai trúc mã của

Trầm Khê, Kim Đồng Ngọc Nữ bên trong vòng tròn, trước khi Trầm gia
xảy ra chuyện thì tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận hắn ta là con rể của
Trầm gia. Làm sao khi mình nghe được thì mình lại giống như một tên thổ
phỉ cướp giữa đường vậy nhỉ.

Ha..

Tô Hàng cười một tiếng, cũng không biết hắn đang cười nhạo mình

hay là cười nhạo người khác. Hắn chỉ biết rằng, bất kể mình dùng phương
thức gì với Trầm Khê, nhưng chỉ cần ở cùng một chỗ, sẽ không có người
nào có thể tách bọn họ ra được.

Thật lâu sau, Tô Hàng dần dần tỉnh táo lại rồi bắt đầu công việc buổi

chiều, hắn đưa tay phải ra muốn lấy văn kiện để phê duyệt, nhưng trong lúc
lơ đãng thì vô tình nhìn thấy một khung hình đáng lẽ không nên tồn tại trên
bàn, sau đó tay phải hắn liền không tự chủ được, liền di chuyển đến hướng
bên cạnh tập văn kiện, cầm khung hình tinh xảo tới trước mắt mình.

Ánh mắt hắn dừng trên khung hình, khiến những ký ức vui vẻ nhất của

Tô Hàng hiện ra trong nháy mắt. Những lúc hắn nhìn tấm ảnh này, Tô Hàng
đều có cảm giác, bãi cỏ khô héo bên ven hồ ngày đó đang chứa đựng những
đoá hoa khoe màu đua sắc.

"Không có ai có thể tách chúng ta ra, chỉ cần em nguyện ý ở bên cạnh

anh." Dường như đã an ủi được mình, thần sắc trên mặt Tô Hàng dần dần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.