HÈ CỦA CÔ BÉ MẤT GỐC - Trang 5

- Anh Hoàn yên tâm - Tôi ngoái đầu lại - Em không trả thù đâu. Làm con

gái Sài Gòn phải biết rộng lượng, đừng đối với người ta những gì mình
không muốn người ta đối với mình.

- Chừng nào anh bước lên tàu về lại Hà Nội mới tin chắc là cô em Sài

Gòn không xỏ anh.

- Nếu anh nghi ngờ thì kiếm người khác hướng dẫn đi, ai thèm làm guide

không công chứ! Cho anh biết, tui dẫn Tây đi một ngày được 20 "đô", lại
còn được vô nhà hàng máy lạnh ăn uống phủ phê!

- Chậc! Em ơi là em! - Hoàn dài giọng thở hắt ra - Cũng may anh đã biết

tính em, nếu là người khác sẽ bị sốc ghê lắm. Con gái Sài Gòn sao mà thực
dụng quá, nhỉ!

Sáng nay, Hoàn đề nghị tôi dẫn đi xem phòng tranh mỹ thuật hay viện

bảo tàng gì cũng được. Hình như người Hà Nội có vẻ thích tranh ảnh mà tôi
thì chưa hề đặt chân đến những chỗ này.

- Em không rõ lắm về mấy cái phòng triển lãm tranh, nó không thuộc sở

trường của em.

- Viện bảo tàng cũng được!

- Không biết luôn. Nhớ hồi nhỏ đi học, cô giáo có dẫn đi thăm bảo tàng.

Bây giờ đâu có biết chỗ nào mà dẫn anh đi.

- Thế mà cũng bảo là guide - Hoàn khiêu khích - lại còn bảo được 20 đô

mỗi ngày. Chả nhẽ khách nước ngoài không yêu cầu em dẫn đi xem bảo
tàng hay nhà trưng bày, triển lãm gì sao?

- Có! - Tôi làm bộ chợt nhớ ra - Họ hay đề nghị em dẫn đi một chỗ, có

những món đồ lồng trong tủ kính và có chữ "xin đừng sờ tay vào hiện vật".
Vậy chắc là bảo tàng đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.