- Nói đúng!
An Hổ Uy bất mãn nói.
- Hôm nay không đem vấn đề hỏi cho rõ ràng, hiệu suất giết quái sẽ
không theo kịp, chẳng phải lãng phí thời gian của bản tọa? Hắn không trở
lại ta cũng không chơi!
Diệp Tùng Đào nói:
- Lập tức nói với hắn, nếu hắn không về, chúng ta tập thể nghỉ chơi!
Không cho hắn làm ăn!
Nhất thời tiểu la lỵ không vui, chống nạnh nói:
- Trước khi lão bản ra ngoài đã thông báo, các ngươi cứ tùy tiện, thích
chơi thì chơi!
- Cái gì?
Vừa mới còn nói muốn nghỉ chơi, trong nháy mắt, tất cả đều há mồm
trợn mắt!
Tất cả mọi người nhìn nhau, choáng!
Lão bản còn chảnh như vậy?!
Chẳng qua nghĩ lại, lời nói này cũng chỉ Phương Khải mới có thể nói ra.
Bởi vậy Khương Tiểu Nguyệt vừa nói ra, tất cả mọi người đều vô cùng
xấu hổ.
- Bản tọa...
An Hổ Uy đang muốn nói "Bản tọa lập tức rời đi", nhưng lời vừa đến
miệng, liền run rẩy một trận: