HẸN MÁU - Trang 264

sự. Rồi, hắn thản nhiên tát tôi ngã lăn ra sàn. Dimitri cũng làm một điều
tương tự khi tôi tới và tấn công anh. Chỉ có điều tôi không bay xa như thế
này hay không mảy may làm hắn nao núng gì.

Tôi ngã đập vào đi văng, Chúa ơi, đau. Một làn sóng choáng váng

trùm lấy tôi, và tôi nhận ra sự ngu ngốc khi chiến đấu với người mạnh áp
đảo mình trong khi đã mất máu suốt cả tuần. Tôi cố đứng dậy và tuyệt vọng
tìm cách khác. Nathan có vẻ chẳng vội vàng gì đáp trả sự tấn công của tôi.
Hắn vẫn cười sằng sặc.

Tôi nhìn quanh và chọn một chiến lược thảm hại. Inna đứng cạnh tôi.

Chậm chạp đến đau đớn - nhưng tốt hơn mong đợi về khả năng của mình -
tôi túm Inna và vòng tay ngang cổ cô. Cô kêu lên ngạc nhiên, tôi kéo cô
mạnh về phía mình.

“Cút khỏi đây,” tôi nói với Nathan. “Cút khỏi đây, không tao giết cô

ấy.”

Hắn thôi cười, nhìn tôi một thoáng, rồi lại cười to hơn.
“Mày đùa à? Mày nghĩ tao không ngăn được mày sao? Mày nghĩ tao

quan tâm sao? Cứ việc. Giết nó đi. Còn cả tá người như nó.”

Đúng thế, chẳng có gì ngạc nhiên, nhưng tôi hơi ngỡ ngàng vì hắn sẵn

sàng ném mạng sống của người hầu trung thành đi như thế.

Được. Đến lúc cho kế hoạch B. Hay kế hoạch J? Thực sự, tôi chẳng

biết nữa, không có kế hoạch nào hay ho lắm. “Ối!”

Inna đột nhiên thúc khuỷu tay vào bụng tôi. Tôi ngạc nhiên thả cô ra.

Cô quay lại, kêu một tiếng nghèn nghẹn rồi đấm vào mặt tôi. Cú đấm
không mạnh như của Nathan, nhưng khiến tôi ngã bật ra. Tôi cố bắt lấy cái
gì đó, bất cứ thứ gì, nhưng không kịp. Ngã xuống sàn, lưng đập vào cửa.
Tôi tưởng Inna sẽ lao vào mình ngay, nhưng cô lao qua bên kia và - có
Chúa chứng giám - đứng che chở bảo vệ cho Nathan.

Trước khi tôi kịp hiểu rõ sự kì quặc của thái độ bảo vệ một kẻ sẵn sàng

mặc kệ cô chết, cánh cửa đột ngột mở ra. “Ôi!” tôi lại kêu lên, khi cửa đập
vào và xô tôi sang một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.