HEO MẬP CẬN THỊ VÀ QUẦN CHÍP RÙA - Trang 224

này...Nhớ ra tay mình còn nằm trong tay Viễn Hinh, cô giật mạnh tay khỏi
tay Viễn Hinh.

Viễn Hinh trừng mắt nhìn cô một cái, Như Nguyệt cũng chẳng sợ trừng

mắt nhìn lại cậu. Có ba mẹ cậu ở đây, Như nguyệt biết Viễn Hinh sẽ không
dám làm bậy. Như Nguyệt quyết định nhân tiện lúc này kể cho ba mẹ Viễn
Hinh nghe tội trạng của hắn ta để họ quản lý con cái lại, tránh làm khổ sở
cô sau này. Đang định hé miệng nói thì...

- Hai đứa đã mua được đồ chưa - Vĩnh Phong quay sang nhìn Viễn Hinh

và Như Nguyệt ân cần hỏi han.

Như Nguyệt ngậm miệng lại, lắc đầu . Cô đâu có điên mà mua quần áo ở

chỗ này chứ. Nhìn cái gía tiền là biết không hợp với cô rồi.

- Em đã tặng cô bé một bộ rồi, đến lượt anh đó .

- Cũng đúng, vô tình gặp nhau cũng xem là có duyên. Chú cũng muốn

tặng quà cho cháu một chút. Cháu thích bộ nào cứ lấy - Vĩnh phong gật đầu
tán thành ý kiến của vợ.

- Không cần đâu ạ. Cô chú tặng cháu bộ này là đủ rồi ạ - Như Nguyệt

xua tay lắc đầu rối rít từ chối. Tuy được mặc quần áo đẹp mà không tốn tiền
ai mà không thích, nhưng mấy cái loại quần áo mắc tiền như thế này thì cô
không hứng mặc, lỡ mặc vào cò gì xảy ra, cô chắc sẽ rẩu đến chết mất. Từ
chối đi cho lành.

Mấy cô nhân viên đang hào hứng vì chuẩn bị bán thêm được hàng thì lại

bị sự từ chối của Như Nguyệt làm thất vọng.

Như Nguyệt thấy Viễn Hinh thờ ơ, giống như không phản đối lời đề

nghị của ba mẹ cậu, liền dùng tay lay lay Viễn Hinh. Viễn Hinh thấy vẻ mặt
cầu xin của cô bèn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.