HIỆP ĐẦU 0-1 - Trang 56

1

Có hai lối vào nghĩa địa ô tô, hay là vương quốc của bác thợ Lô-pô-tếch.

Có thể vào đó bằng đường qua sân bóng. Cũng có cổng vào từ phố Gu-
chép-xca. Ma-da-rô và Pê-rê-ca chọn lối thứ hai. Hai đứa trẻ cho rằng để
bàn bạc những vấn đề quan trọng như của chúng bây giờ thì phải đi qua
cổng chính cho có phần trịnh trọng.

Hai đứa vào trong bãi. Giữa hàng chục khung ô tô nhiều loại, nhiều cỡ,

chúng không thấy người chủ của bãi tha ma. Tìm mãi mới thấy đôi cẳng
chân dài thò ra từ gầm một chiếc “ Xcô-đa” cũ. Ông thợ Lô-pô-tếch đang
bận tháo bộ phận gì đó dưới gầm xe. Hai đứa chăm chú nhìn đôi chân bất
động dang rộng. Ma-da-rô đằng hắng nhẹ.

- Ai đấy?- Giọng trầm, đục của bác thợ vang lên.
- Chúng cháu, bác Lô-pô-tếch à,- Ma-da-rô trả lời,
- Chúng cháu nào?
- Chúng cháu ở đội “ Nữ thần cá”
- Các chú không thấy tớ đang bận à? Lúc khác đến. Bây giờ tớ không có

thì giờ.

Hai đứa nhìn nhau, rồi lại nhìn đôi chân ông thợ lúc này đang gác lên

nhau rất kỳ quái. Pê-rê-ca bật cười.

- Bác Lô-pô-tếch.- Cậu bé nói giọng ỏn ẻn, nhỏ nhẹ.- Chúng cháu có

việc rất quan trọng.

- Cái gì? Lại có đứa bể đầu rồi hả?
- Không,- Ma-da-rô giải thịch. Chúng cháu muốn gặp bác về chuyện thi

đấu. Người ta mới đăng ở báo “ Cuộc sống Vác-sa-va”.

- Thi cái gì?- Tiếng nói từ dưới gầm ô tô vọng ra.
- Thi … cuộc thi đá bóng của các đội bóng thiếu niên.
Cái tin này hắn đã làm cho bác thợ chú ý. Vì lát sau đôi chân dưới gầm ô

tô thò ra. Tiếp sau chân là cả người bác thợ. Trên khuôn mặt rộng, hàng ria

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.