HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 1215

- Tôi hiểu, thưa ngài, và tôi sẽ giúp ngài thoải mái hơn: chúng ta sẽ chia đôi
chi phí ngựa.

- Thế thì còn phải thoả thuận cái xe nữa - Viên đại uý kỵ binh nói.

- Không phải tôi muốn làm tổn thương lòng tự trọng của ngài, tôi chỉ muốn
có một người bạn đồng hành thôi. Khi đến Naples, chúng ta chẳng cần cái
đồ này nữa, chúng ta sẽ bán hoặc đem ra làm củi nếu không bán được. Nếu
bán, vì tôi đã trả 800 phăng, tôi sẽ lấy lại 400 còn lại ngài lo nốt.

- Tôi chấp nhận lời đề nghị với điều kiện tôi sẽ trả bốn trăm phăng ngay lập
tức, chiếc xe sẽ là của hai chúng ta và chúng ta sẽ cùng chia khoản lỗ.

- Tôi muốn làm ngài thoải mái lắm, thưa ngài, do đó tôi chấp nhận lời đề
nghị của ngài theo mọi phạm vi của nó, song tôi thấy như thế là quá khách
sáo giữa người đồng hương với nhau.

Viên sĩ quan tiến về phía chủ trạm ngựa.

- Tao mua một nửa chiếc xe của mày, chung với ông kia, đây là 400 phăng
phần của tao.

Chủ trạm vẫn đứng khoanh tay.

- Ông kia đã trả tôi rồi - Anh ta nói - Thế thì tiền phải đến tay ông ấy chứ
không đến tay tôi.

- Mày không thể nói điều đó với tao lịch sự hơn à, thằng vô lại?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.