HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 189

- Khi anh chết - Léon nói - Hãy nhặt cái mũ nhưng đừng làm ra vẻ quan
trọng quá, kỳ thực nó là tâm nguyện cuối cùng của anh đấy, tâm nguyện
của một người sắp ra đi. Nó là một vật thiêng liêng. Em phải trao tận tay
em trai anh lá thư ấy. Nếu cái mũ vương víu, em có thể vứt nó đi nhưng hãy
giữ lại lá thư, đừng để mất nó nghe không?

- Vâng ạ - Em nói và cố gắng ngăn hai hàng nước mắt chực ứa ra.

- Em sẽ không làm mất đúng không?

- Không! Không đâu! Anh cứ yên tâm.

- Và em sẽ trao tận tay em trai của anh?

- Vâng, tự em sẽ làm.

- Hãy đưa cho em Charles của anh. Tên cậu ấy cũng giống tên em rất dễ
nhớ.

- Cho anh Charles, không ai khác. Em hãy nhớ lấy và khi họ hỏi, em hãy kể
anh chết như thế nào, cậu Charles em anh sẽ nói "Phải rồi, tôi có một người
anh rất dũng cảm"
rồi khi đến lượt cậu ấy, cậu ấy sẽ ra đi như anh.

Chúng em đến đoạn hai đường giao nhau: một dẫn đến tổng hành dinh của
tướng Pichegru, một dẫn đến lâu đài. Em muốn nói điều gì đó mà không cất
lên lời. Em nhìn anh Léon với vẻ van nài nhưng anh ấy đã cười.

- Đại uý - anh ấy gọi - cho tôi một ân huệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.