HIỆP SĨ SAINTE HERMINE - Trang 274

- Họ không tận tuỵ cho triều đại đầu tiên của ngài đâu. Họ chỉ lợi dụng thôi.

- Ông có lý, Fouché. Ôi, giá như tôi là cháu của mình! Thế còn người con
thứ ba?

- Người đó sẽ là bạn của ngài nếu ngài muốn.

- Sao lại thế?

- Vì lẽ dĩ nhiên phu nhân Sourdis đã cho phép đôi trẻ bà ta mới xin ngài
chúc phúc cho đám cưới của con gái như một vị hoàng đế. Nếu ngài đồng
ý, thưa đức ngài, dù là kẻ thù, Hector de Sainte-Hermine không thể làm gì
khác được nữa ngoài việc trở thành bạn của ngài.

- Được rồi tôi sẽ nghĩ đến chuyện đó - Bonaparte nói và xoa xoa tay đang
trong lòng thầm nghĩ vừa hoàn tất một cách coi kẻ này còn có ích đôi chút -
Thế nào, Fouché, có tin gì mới không?

- Có một tin khá quan trọng, nhất là với tôi.

- Tin gì thế?

- Chẳng là hôm qua, trong nhà khách ở Mortefontaine, bộ trưởng bộ Nội vụ
Lucien đã thảo một văn bản do chính ngài đọc và ký về việc cách chức tôi
và quyết định cho tôi một chân ở Thượng viện.

Bonaparte làm một động tác quen thuộc với người ở đảo Corse, động tác
gồm hai cử động của ngón tay lên ngực có hình thánh giá và nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.