thiên" của Mao Trạch Đông thành "thủy lợi tài nguyên". Ông
chống chọi lại với sự chỉ trích phê bình của các thế lực cũ
trong ngành, tận dụng đầy đủ các biện pháp kinh tế thị
trường quản lý việc sử dụng tài nguyên thủy lợi, nói rõ không
thể tiếp tục làm thủy lợi như trước được nữa, cần có sáng
tạo, khiến cho thủy lợi cũng bước vào con đường phát triển
bền vững.
Sau đợt thiên tai lũ lụt mùa hè năm 1998, Uông Thứ
Thành đã thay thế Nữu Mậu Sinh làm Bộ trưởng thủy lợi. Tư
duy và hành động trong nắm chắc công tác thủy lợi Trung
Quốc của Uông Thứ Thành không bàn mà hợp với nhiều
kế hoạch to lớn về thủy lợi trong lòng của Hồ Cẩm Đào.
Đề tài Hồ Cẩm Đào nói tới khi tham gia cuộc gặp gỡ các bạn
học trong khoa là "cần giải quyết tốt vấn đề tài nguyên
thủy lợi", không biết là Uông Thứ Thành đã ảnh hưởng tới
Hồ Cẩm Đào, hay là Hồ Cẩm Đào là người ủng hộ kiên định
của Uông Thứ Thành.
Nói đến hiểu biết về Uông Thứ Thành, trong lãnh đạo
Trung ương không có ai có thể vượt qua Hồ Cẩm Đào. Quản
lý thủy lợi tốt xấu là một việc lớn liên quan tới sự phát triển
của cả Trung Quốc, trong Trung ương Đảng Cộng sản Trung
Quốc, Hồ Cẩm Đào phụ trách Ban Tổ chức Trung ương là cơ
quan tuyển chọn đề bạt sử dụng cán bộ cao cấp, cho dù có
kín tiếng đi mấy, xem ra tiến cử người giỏi cũng không
cần phải tránh bạn bè, vì rõ ràng là như thế có lợi cho đất
nước.
Năm 1999, Hồ Cẩm Đào nói rõ ràng với các bạn cùng
trường của ông: "Trung ương Đảng, Quốc vụ viện đã xác định
rõ đặt ngành thủy lợi vào vị trí hàng đầu trong những ngành
nền tảng của đất nước chúng ta." Nhận thức về nước của