Nhưng là, Thập Bát cấp bậc quá thấp, ở Thiên giới vài canh giờ còn
miễn mai, chứ nếu như nói tới ngụ lại thời gian dài, sợ là còn làm tổn
thương tới thân thể Thập Bát nữa là.
Lão Long Quân lo trái nghĩ phải một hồi bèn nói, không bằng thế này, ta
lưu lại một nhóm ở Thanh Vân Sơn cho các ngươi, nếu như có chuyện gì
xảy ra có thể ngay lập tức chiếu ứng kịp. Ngao Kiệt ngay lập tức trừng mắt
bảo cái gì cần chiếu ứng! Có ta ở đây Thập Bát sẽ không có bất cứ chuyện
gì! Ngươi lưu lại nhiều người như vậy, quấy rầy thời gian ân ái của ta cùng
Thập Bát!
Thế là đuổi hết đám người của Lão Long Quân đi, mà lúc ấy vừa đúng
lúc Đại hội bàn đào nơi Thiên giới diễn ra, Long tộc vừa cùng lúc trấn giữ
trì an ngừa một vài đọa yêu còn sót lại thừa dịp làm loạn, đồng thời phải tổ
chức sắp xếp người biểu diễn tiết mục, thực sự là vội đến vắt chân lên cổ
mà chạy, nghĩ nghĩ, dù gì có người lợi hại nhất toàn bộ Long tộc là Ngao
Kiệt ở cạnh Thập Bát rồi, còn gì phải lo lắng nữa chứ, thế là an tâm mà bận
rộn công tác trong tộc.
Rốt cuộc, Đại hội Bàn đào cũng thuận lợi hạ màn, tất cả đều trở nên
rảnh rỗi, Lão Long Quân tính toán một lúc, bảo ai nha, mấy ngày nữa trùng
hợp là Xuân tiết nơi dân gian, chỉ có hai đứa Ngao Kiệt cùng Thập Bát ăn
Tết cùng nhau không có ý nghĩa a, chúng ta đi Thanh Vân Sơn tìm bọn họ
náo nhiệt một hồi đi.
Lời này của Lão Long Quân vừa ra khỏi miệng, liền được mọi người
nhất trí đồng ý, thế là cả đoàn người liền hạ phàm đến Thanh Vân Sơn. Đến
Thanh Vân Sơn thì phát hiện không thấy Ngao Kiệt cùng Thập Bát đâu cả,
tiểu Ngũ mới bảo phỏng chừng là sắp đến năm mới, Thập Bát mang Ngao
Kiệt trở về yêu giới thăm nương của mình a?
Mọi người liền kéo nhau cả đoàn đến yêu giới.