HỒ MỘNG - Trang 225

Zoe ngước nhìn anh, cách khêu gợi khi cô nhón chân và áp sát bản thân vào
anh. Anh chưa bao giờ bị áp đảo bởi bất kỳ ai hay bởi ý tưởng rằng anh thật
lòng muốn làm cho một người phụ nữ hạnh phúc trong một khoảnh khắc.
Và cô đã chuyển động cùng anh dễ dàng đến thế, cho phép anh làm bất kỳ
thứ gì anh muốn. Cô sẽ làm giống như thế trên giường, mở rộng tấm lòng.
Tin tưởng anh.

Chúa ơi.

Nếu điều đó xảy ra, chẳng bao lâu anh sẽ biến cô thành một người

hoàn toàn khác, một người yếm thế, giận dữ, phòng thủ. Giống như Darcy.
Đó là thứ đã xảy ra với người phụ nữ có dính líu tới anh.

Sau đôi giờ phân tích ý tưởng, ngắm nghía những bức ảnh và bản

thiết kế trên máy tính bảng, Amanda nói đã đến lúc ra về. Bà không muốn
lỡ chuyến phà chiều muộn.

“Tôi sẽ đưa Amanda đến Friday Harbor và kiếm thứ gì đó cho bữa

tối,” Darcy bảo Alex. “Đồ ăn Ý nghe thế nào?”

“Cô định ở lại qua đêm sao ?” Alex hỏi đầy miễn cưỡng.

Darcy trông có vẻ mỉa mai. “Anh đã thấy túi xách của tôi.” Cô chớp

mắt nhanh tỏ vẻ không vui khi nhìn vào mặt anh. “Tôi hy vọng anh không
có vấn đề với điều đó. Xét đến sự việc rằng, đây là nhà của tôi.”

“Tôi đang duy trì và trả hóa đơn cho nó cho đến khi nó được bán,”

Anh nói. “Không phải là ý tồi với cô nhỉ.”

“Thật vậy.” Cô ta cười, ánh mắt khiêu khích. “Có lẽ sau đó tôi sẽ

cho anh một phần thưởng.”

“Không cần thiết.”

Hơn một giờ sau, Darcy quay lại với những chiếc hộp mì Ý mariana

(

mì ống trộn cà chua tỏi)

và salads. Họ dọn thức ăn ra dĩa và ngồi bên bàn bếp, y

như họ đã làm khi còn kết hôn. Vì chẳng ai trong bọn họ nấu ăn, họ sống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.