HỒ SINH TỬ - Trang 124

Bạn bè ngồi hàn huyên với nhau, rất nhiều người đã đeo nhẫn trên ngón tay,
thậm chí tóc cũng đã thưa thớt đi. Mấy cô bạn gái xinh đẹp vẫn còn độc
thân, trang điểm ăn mặc cũng càng thời trang và sành điệu hơn. Có mấy
người bàn luận về con cái mình, điều khó tin nhất là con trai của ai đó đã có
thể đi mua xì dầu được rồi, thực là sự thay đổi quá lớn.

“Phải rồi, sao Âu Dương Tiểu Chi không đến?”

Không biết người đàn ông nào thốt lên một câu, một bạn khác đã trả lời
ngay: “Ồ, cô ấy à? Cô bạn chuyển trường đến, mình và cô ấy còn ở chung
một phòng.”

Lớp trưởng gãi đầu nói: “Nghe nói cô ấy thi được vào trường đại học sư
phạm, sau đó không liên lạc gì nữa.”

“Thật kỳ lạ, đứa bé này lại ngồi ăn lẩu một mình.”

Cậu bạn mập nói vậy, Mã Lực liền chú ý thấy bàn bên cạnh chỉ một mình
cậu bé.

Phía sau nồi lẩu bốc khói, khuôn mặt cậu bé 10 tuổi trông càng nhợt nhạt,
lông mày và đôi mắt đều rất đẹp. Mặc dù trên bộ quần áo vẫn còn in hình
chuột mickey, nhưng cậu chỉ cần ngồi yên ở đó, là có thể toát ra một khí
chất đặc biệt, khiến cho những đứa trẻ khác trở nên lu mờ.

“Phải rồi, hình như không có người lớn đi cùng.”

“Trẻ con bây giờ, không bằng chúng ta hồi đó, cũng không có gì lấy làm lạ
cả.”

Mã Lực chau mày lắc đầu, đứa bé đó vốn chẳng thèm chú ý đến họ, chỉ mải
ăn đồ ăn của nó.

Đột nhiên, có một cô gái lắm lời nói một câu: “Ôi, ai còn nhớ Liễu Mạn
không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.