HỒ SINH TỬ - Trang 561

[10]

Ngồi nhàn thương cho nàng mà thương cho ta; Nghĩa trăm năm nhiều

thế mà có được bao nhiêu lâu đâu; Đặng Du không có con, biết là mệnh
thế; Lời điếu thương của Phan Nhạc liệu có ích gì; Chôn sâu cùng huyệt đó
là lòng mong ước; Kiếp khác gặp nhau khó hẹn cùng. Chỉ còn biết thâu
đêm thường chong mắt; Báo đáp lại thuở sinh thời lúc chưa mở mày mở
mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.