HỒ SƠ TÂM LÝ PHẠM TỘI - Trang 386

"Được, tạm biệt!" Hàn Ấn cũng vẫy tay, xoay người đi vào cửa kiểm tra

an ninh.

Ngày 9 tháng 1, năm 2013, thôn Cao Trầm, ngày giỗ.

Bởi vì không biết ngày chính xác con gái Duẫn Ái Quân qua đời, Duẫn

Đức Hưng liền lấy ngày con gái mất tích ở trường làm ngày giỗ cho con.

Suốt mười bảy năm qua, năm tháng lưu chuyển sớm đã làm phai nhạt bi

thương trong lòng, trong lòng Duẫn Đức Hưng mỗi một lần cúng tế, thật
giống như đi thăm con sống ở nơi xa vậy, ông ngược lại rất mơ ước cuộc
sống này. Ông có thể lải nhải việc nhà với con gái, kể chút chuyện xảy ra
gần đây trong thôn, kể chút tình hình gần đây của đám bạn cô năm đó, kể
chút chuyện cuộc sống của ba mẹ em gái. . .

Sáng hôm nay, thời tiết nắng ráo, trong sơn cốc gió yên cây ngừng, tâm

tình Duẫn Đức Hưng cũng rất vui vẻ.

Đi tới trước mộ phần của con gái, chẳng biết tại sao chung quanh lại có

một mùi thuốc lá nồng nặc, Duẫn Đức Hưng nghĩ mùi đó có chút giống tẩu
thuốc mình hút, không đúng, hình như so với của mình càng nồng hơn.
Chẳng lẽ có người đã tới sao? Duẫn Đức Hưng vừa buồn bực, vừa buông
cái giỏ trên tay, bên trong là bữa sáng ông tự tay làm cho con.

Lập tức, ông phát hiện trên mộ con gái một cái hộp vuông màu trắng, ông

hiếu kỳ cầm trong tay mở ra xem, trong giây lát giật mình thiếu chút nữa
quẳng cái hộp, bởi vì bên trong chính là một ngón tay khô héo.

Năm đó cảnh sát nói chỉ tìm được chín ngón tay của con gái, chẳng lẽ đây

là một ngón chưa tìm được sao? Đây là ngón tay của Duẫn Ái Quân? Ai, là
ai để ở đây? Là hung thủ giết người sao?

Duẫn Đức Hưng nắm chặt ngón tay khô héo của con gái nhìn quanh khắp

nơi, chỉ thấy một bóng người đang lay động tít tận nơi chân núi, cũng càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.