HỘ TÂM - Trang 739

Lăng Phi bật cười, “Đương nhiên phải nhẹ nhàng.” Ả giơ tay quét phất

trần, “Giết ngươi rồi ta sẽ không còn sợ gì nữa.”

Tiên khí lạnh lẽo ùa vào mặt Nhạn Hồi, nàng khó khăn tránh né, lắc

người về phía sau cột đá nâng tim rồng. Nhất định phải lấy tim rồng trên đài
cao kia xuống! Nhạn Hồi biết, càng kéo dài thời gian đối với nàng và Thiên
Diệu càng bất lợi, hơn nữa thực lực của nàng lúc này đây đối phó với Lăng
Phi vô cùng vất vả, nếu lại lấy máu tim, e là sau khi lấy được tim rồng ra
khỏi phong ấn, nàng sẽ không có cơ hội giao tim rồng cho Thiên Diệu.

Nhạn Hồi vừa né tránh Lăng Phi vừa suy nghĩ đối sách.

Đột nhiên Lăng Phi đánh một đạo tiên lực mạnh mẽ lên tim rồng, phong

ấn tim rồng rung chuyển, lập tức bắn ngược đạo tiên lực vừa rồi của Lăng
Phi lại, ả sửng sốt, không kịp né tránh, bị tiên lực của mình hất bay về bức
tường phía sau lưng.

Nhạn Hồi thấy vậy thì mắt sáng lên, nàng thầm tính kế trong đầu, tiếp đó

khinh bỉ phì cười, mỉa mai nói: “Lăng Phi, tu đạo ở núi Thần Tinh bao năm,
giả vờ thanh cao thế nào, làm bộ làm dáng đến đâu cũng không che giấu
được tư chất ngu đần của ngươi.”

Lăng Phi nghe vậy thì hai mắt đỏ lên, đánh mạnh về phía Nhạn Hồi.

So với sư tỷ Tố Ảnh của mình, Lăng Phi đúng là kém xa một trời một

vực. Mọi người đều biết ả là muội muội của Tố Ảnh, là nhịp cầu nối cho
mối quan hệ mật thiết giữa Quảng Hàn môn và núi Thần Tinh. Ả chỉ là một
nhân vật nhỏ bé, tựa như một vì sao nhỏ nhoi bên cạnh Tố Ảnh là vầng
trăng giữa trời.

Đây là chỗ đau của ả, người của núi Thần Tinh đều biết, chỉ là không ai

dám nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.