HỘ TÂM - Trang 886

Kẻ ban đầu một lòng một dạ muốn lấy vảy Hộ Tâm và nội đan của Nhạn

Hồi là hắn, coi Nhạn Hồi là công cụ phá trận để tùy tiện lấy máu cũng là
hắn, lừa Nhạn Hồi rằng trong tim nàng chỉ có vảy Hộ Tâm cũng là hắn, dụ
dỗ Nhạn Hồi học Yêu thuật Yêu pháp cũng là hắn.

Từ trước tới giờ, hắn luôn tính kế nàng, lợi dụng nàng, khiến nàng phải

rơi vào khốn cảnh nguy hiểm tới tính mạng.

Vậy mà Nhạn Hồi luôn vì nghĩa quên mình mà cứu hắn, bảo vệ hắn, ở

bên hắn.

Còn hắn lại không làm gì được cho nàng. Thậm chí vào giờ phút này,

hắn vụng về đến mức ngay cả một lời an ủi cũng không thể nào thốt ra
được.

Người như hắn có tư cách gì để chạm vào nàng...

“Thiên Diệu...” Nhạn Hồi ôm mặt, chán nản rã rời, “Chàng để ta ở một

mình đi.”

Phải, hắn nên để nàng một mình, vì cho dù có ở bên cạnh nàng, hắn cũng

không làm gì được.

Ra khỏi phòng rồi khép cửa, trước khi cánh cửa hoàn toàn đóng lại,

Thiên Diệu không nhịn được lén quay đầu nhìn vào trong. Hắn nhìn thấy
Nhạn Hồi ban nãy cho dù giọng đã khản đặc cũng không khóc thành tiếng,
lúc này đây khi ở trong căn phòng không người, nàng ôm mặt, đôi vai khẽ
run.

“Két” một tiếng, cửa phòng khép lại, Thiên Diệu cụp mắt, nhất thời cảm

thấy oán hận sự bất lực của mình, oán hận hơn cả lúc bị Tố Ảnh phản bội
hai mươi năm trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.