HOA HỒNG GIẤY - Trang 297

rạng rỡ - Vừa rồi tôi nói gì, bà nhớ rồi chứ? Tôi lên lầu đi tắm, lát nữa bà
lấy dưa mật trong tủ lạnh ra rửa rồi bổ miếng.

Mặt thím Ngô như bị xung huyết, nhất thời không nói được lời nào, tức

tối như muốn nhảy chồm chồm.

Bạch Nhạn ngân nga hát, vui vẻ đi lên lầu.

Một lát sau, cầu thang vang lên tiếng bước chân thình thịch, Khang

Kiếm mặt mày lạnh tanh đẩy cửa phòng ngủ.

- Bạch Nhạn, sao em có thể nói chuyện với thím Ngô như thế?

- Vậy anh muốn em nói với bà ta như thế nào? – Bạch Nhạn ngẩng đầu,

từ tốn hỏi.

- Em có thể không thích bà ấy, nhưng nên tôn trọng bà ấy ở mức tối

thiểu.

- Nhưng bà ấy không cần em tôn trọng, tự coi mình là nô bộc, là con

chó vẫy đuôi, làm sao em lại có thể tước đoạt mong muốn này của bà ấy
chứ?

Khang Kiếm không ngờ cô lại nói ra những lời cay nghiệt như vậy, sững

sờ.

Bạch Nhạn thản nhiên nhếch miệng, ai mà chẳng biết cách tố cáo chứ.

- Anh có biết vừa vào cửa bà ấy đã gọi em là gì không, ả kia của Khang

Kiếm. Chẳng lẽ sếp còn có ả nào nữa? Anh nói xem, rốt cuộc em là ả nào
của anh?

Khang Kiếm lúng túng đỏ mặt, cơn tức giận khi vừa vào cửa đã từ từ

tiêu tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.