HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 132

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Chương 12: Hoa Hồng Xứ Khác

Chủ bút Ngu Kha đón nhận bài thơ của tôi với vẻ sửng sốt:

- Mày lại... quay về với thi ca?

Tôi làm bộ hiền lành:

- Ừ, tính tao vậy! Bao giờ tao cũng thích thơ hơn những thứ khác.

- Tốt lắm!

Ngữ gật gù. Nó chưa vội đọc ngay bài thơ của tôi. Mà đủng đỉnh gặng hỏi:

- Thơ mày lúc này có gì mới không?

- Mới chứ! - Tôi đáp.

- Mới sao?

Tôi liếm môi:

- Tiến bộ hơn trước. Lần này trước khi sáng tác, tao nghe lời mày, kiếm thơ tiền chiến về

đọc tới đọc lui để... học tập.

Ngữ lại gật gù:

- Khá lắm!

Mặc dù khen tôi, Ngữ chưa có vẻ gì muốn xem bài thơ. Thấy vậy tôi liền giục:

- Mày đọc đi! Đọc xong, góp ý cho tao!

Trước sức ép của tôi, Ngữ không hỏi han lòng vòng nữa. Nó dòm xuống tờ giấy trên tay, lẩm

nhẩm đọc. Bài thơ có bốn câu mà Ngữ đọc lâu lắc. Chắc thơ hay nên nó đọc đi đọc lại! Tôi

hớn hở nhủ bụng và lặng lẽ quan sát Ngữ. Vẻ mặt nó sao đăm chiêu quá chừng. Đọc xong bài

thơ của tôi, nó ngồi im như đá, không thốt một lời. Chẳng lẽ ý tứ của bài thơ khiến nó xúc
động đến đờ người? Ngữ còn bị ép-phê như vậy, huống hồ gì Gia Khanh! Đọc những lời tình

tứ của tôi, dám Gia Khanh xỉu ngay trong lớp. Thốt nhiên tôi cảm thấy lo lo. Tôi cầu trời cho

Gia Khanh đừng mắc bệnh tim. Mắc bệnh tim nó sẽ không chịu nổi tình cảm mãnh liệt của

tôi. Nó sẽ chết vì xúc động. Lúc đó, tôi sẽ can tội cố sát. Tôi sẽ can tội giết người bằng... thơ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.