HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 135

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Ngữ nói đến đâu, mồ hôi tôi chảy ra đến đó. Hóa ra thằng Bá chỉ giỏi tài ăn cắp thơ người

khác. Nó ăn cắp tinh vi nhưng làm sao qua mắt được thằng Ngữ. Ngữ thuộc thơ như cháo.

Một bài thơ chỉ cần nghe thoáng qua một, hai câu, nó đã biết ngay tác giả là ai. Bá múa rìu

qua mắt thợ mà không biết. Nó chỉ lừa được đứa "khờ khờ" là tôi. Còn cái đứa "ngu ngu" kia

chẳng ngu chút xíu nào.

Chỉ đến khi Ngữ khen hai câu thơ cuối cùng "có khá hơn", tôi mới cảm thấy đỡ ê mặt được

một chút. Đang nói nửa chừng, Ngữ đột nhiên bỏ lửng khiến tôi thấp thỏm hỏi:

- Tuy nhiên sao?

Ngữ nhún vai:

- Tuy nhiên hai câu thơ này cũng xuất xứ từ hai câu của Hồ Dzếnh "Tôi biết tình cô u uất

lắm, xa nhau đành chỉ nhớ nhau thôi". Bây giờ thì mày tin là tao mỏi cổ sau khi đọc thơ mày

chưa?

Dĩ nhiên là tôi tin. Nhưng tôi không trả lời Ngữ. Tôi nhìn xuống đất, mặt mày méo xẹo. Rõ

ràng thằng Bá hại tôi. Tôi cứ ngỡ nó là thiên tài, trong khi thực ra nó chỉ là... thiên tai. Nó
chuyên gieo rắc hiểm họa cho người khác. Khi nghe nó khoe thơ nó chứa một trời thương

nhớ, tôi tưởng thật. Đến bây giờ tôi mới biết thơ nó chỉ chứa toàn "người quen" của Ngữ. Nó

làm tôi xấu hổ chín người.

Ác một nỗi, Ngữ đâu có biết bài thơ đó do Bá "sáng tác". Nó cứ đinh ninh tôi chuyên nghề

photocopie thơ của thiên hạ. Ánh mắt chế nhạo của nó khiến tôi nhột quá chừng.

Nhưng những lời đàm tiếu xung quanh bài thơ tôi không dừng lại ở đó. Ngữ nói:

- Dù sao, chuyện tao mỏi cổ vì đọc thơ mày cũng không phải là chuyện quan trọng. Tao đã
gặp cả khối đứa làm thơ kiểu đó. Chuyện quan trọng nằm ở chỗ khác!

- Chỗ khác là chỗ nào? - Tôi hỏi, giọng hoang mang.

- Ở chỗ... - Ngữ kéo dài giọng với vẻ tinh quái - ở chỗ qua bài thơ này, tao phát hiện ra mày

đang... yêu say đắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.