HOA HỒNG XỨ KHÁC - Trang 21

Cộng đồng chia sẽ sách hay:

http://www.downloadsach.com

Ngữ tặc lưỡi:

- Đối với mày, như vậy là nhiều! Phải giảm bớt lại!

Tôi khịt mũi:

- Chứ mày thương nguyên cả lớp đó sao! Tao chỉ bằng phân nửa mày chứ mấy!

Thấy tôi có vẻ giận dỗi, Ngữ cười hì hì. Nó vỗ vai tôi, giọng kẻ cả:

- Tao khác, mày khác, sánh sao được mà sánh! Đối với tao, một tá cũng còn ít. Còn đối với kẻ

mới "nhập môn" như mày, sáu đứa lại quá nhiều, mày không thể tập trung tư tưởng được.
Lúc

"đề-pa", chỉ nên thương một em thôi.

Tôi đực mặt ra:

- Tao chỉ "được" một em thôi sao?

Ngữ gật gù hắng giọng:

- Một và chỉ một mà thôi!

Một khi Ngữ đã khống chế số lượng "người yêu" của tôi bằng một định đề toán học thì tôi
biết có năn nỉ cũng bằng thừa. Tôi đành thở dài xuôi xị:

- Thôi một em cũng được!

Sau khi đã chấp nhận số phận hẩm hiu của mình, tôi ngồi nặn óc xem nên "thương" đứa nào

trong số mười hai đứa con gái của lớp tôi. Trước nay, tôi chẳng thèm để mắt đến tụi nó, bây

giờ phải ngồi nhớ lại từng khuôn mặt, chọn ra một khuôn mặt ít hắc ám nhất để đem lòng

"thương", đối với tôi thật là gian nan trầy trật. Tôi điểm danh trong đầu một vòng, hai vòng

rồi ba vòng mà chẳng chọn được "đối tượng" vừa ý. Mười hai đứa, đứa nào tôi cũng... không
ưa. Chẳng hiểu sao Ngữ có thể thương không sót một mống, tài thật!

Thấy tôi ngồi đăm chiêu cả buổi, Ngữ hỏi:

- Mày nghĩ ngợi gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.