HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 85

“ Thế nhưng BồTát cũng không biết được tôi buồn ra thế nào”, Trình Tranh
uể oải thõng tay xuống, nỗi uất ức trào lên. “ Vận Cẩm, tôi đến đây chỉ để
tìm cậu thôi, ít nhất thì cậu nói cho tôi biết, tôi có chỗnào không tốt ”

Đây là lần đầu tiên Tô Vận Cẩm chứng kiến anh chàng Trình Tranh trước
nay cứng cỏi lại tỏ ra yếu ớt trước mặt cô,bất giác thấybuồn bã. Cô luôn cho
rang cậu ta tâm tính trẻ con, khi xưa gây chuyện một chặp rỗi sẽ quên ngay,
ai ngờ bao nhiêu lâu như thế, cậu ta vẫn cứ tìm đến.

“ Không phải là cậu có chỗ nào không tốt, ngược lại cậu quá tốt, chúng ta
không hợp với nhau ”.

“ Đây là cái lý lẽ quái quỷ gì thế ? Thế Thẩm Cư An thì hợp hay sao?” Cậu
ta bất bình bẻ lại.

Trình Tranh bị chọc cho đau, khẩu khí quay trở lại ngang ngượcnhư xưa, “
Tôi không quan tâm, dù sao thì cậu cũng không thể đối với tôi thế này
được. Tối hômấy cậu nói cái gì mà “ cái này trả lại cho cậu”,tôi nói cho cậu
biết, cậu trả lại không hết được đâu! ”.

Tô Vận Cẩm im lặng nhìn cậu ta, đây mới là Trình Tranh mà cô vốn quen,
cô ghét nhất cậu ta quen thói cả vú lấp miệng em, bất kể lý lẽ cứ ngỡ rằng
mình có được mọi thứ là chuyện đương nhiên. Cô cứ nghĩ làcậu ta đã khác
xưa, thực ra cậu ta chẳng thay đổi một chút nào hết.

Cô vượt qua cậu ta, chẳng hé một lời bước ra khỏi điện Lục Tổ, vừa hay
trông thấy Thẩm Cư An xách mấy chai nước suối đi về phía này. Trông thấy
nụ cười rạng rỡ của Thẩm Cư An , Tô Vận Cẩm như thể người sắp chết
đuối nhìn thấy bờ, cả con tim đến lúc này mới yên ổn trở lại.

Mấy ngày tiếp theo, Trình Tranh đều bày tỏ muốn Tô Vận Cẩm đưa cậu đi
loăng quăng đây đó. Cậu ta lấy tư cách bạn học cũ để đưa ra yêu cầu như
thế, Tô Vận Cẩm cũng không tiện từ chối. Nhưng từ sau khi ở chùa Lục
Dung về, cô đều cố gắng tránh ở một mình cạnh cậu ta, mỗi lần đi ra ngoài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.