HOA SEN TRẮNG - Trang 50

46

vị phật bên trong bạn như hạt mầm. Khó mà tin được, bởi vì
bạn chỉ biết tới tâm trí - và suy nghĩ về vị phật và tâm trí
bạn, khoảng cách dường như không thể nào bắc cầu qua nổi.
Và nó là không bắc cầu được! Nếu chúng ta thử đạt tới phật
qua tâm trí thì khoảng cách này là không thể bắc cầu qua
được, nhưng nếu chúng ta cố đạt tới phật qua trái tim thì
không có khoảnh cách chút nào, không cần bất kì cầu nào.

Mới hôm nọ Bồ đề đạt ma đã nói rằng không có thành

đạt. Làm sao bạn có thể đạt tới cái đã được đạt tới rồi?
Không có vấn đề về việc trở thành; trở thành không được
cần tới bởi vì bạn đã hiện hữu. Tương lai của bạn không
phải là trong tương lai, nó đã có trong hiện tại rồi. Cái bây
giờ của bạn chứa tất cả: quá khứ của bạn, tương lai của bạn
- mọi thứ bạn đã từng là và mọi thứ bạn sẽ là và mọi thứ bạn
có thể là. Khoảnh khắc hiện tại của bạn chứa tính vô hạn
trong nó.

Mới hôm nọ chúng ta đã nói về việc Phật hỏi Subhuti,

"Subhuti, ông nói gì? Khi ta sống cùng phật khác trong kiếp
sống của ta, phật Dipankara, ta đã đạt tới cái gì?"

Bây giờ bất kì ai chỉ là người thông thái sẽ trả lời,

"Thầy đã đạt tới phật tính. Thầy đã đạt tới chân lí, niết bàn.'
Nhưng Subhuti nói, "Bhagwan, thầy đã không đạt tới cái gì
cả khi thầy đã ở cùng phật Dipankara, bởi vì không có gì để
được đạt tới. Thầy đơn giản trở nên nhận biết về kho báu
bên trong của mình. Cái đó không phải là việc đạt tới. Thầy
đã đơn giản quên mất về nó và thầy đã nhớ lại. Câu hỏi về
đạt tới là ở đâu?"

Quên lãng và ghi nhớ, có vậy thôi. Toàn thể lịch sử

con người, của mọi người: quên lãng và nhớ lại.

Một cô gái bước đi ở trên con đường quê và suýt nữa

thì dẫm phải con ếch. Cô ta định đi tiếp, thì ếch bắt đầu nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.