HỎA THẦN - DANIEL SILVA - Trang 161

đi vào công việc. Y nhồi thêm thuốc lá vào tẩu thuốc và đánh một que diêm
khác.

Martineau hút một hơi thuốc nữa, lần này sâu hơn lần trước, và giữ khói

thuốc lại trong phổi cho tới khi phổi của hắn dường như sắp bị thiêu cháy.
Lúc này tâm trí hắn đang bay bổng. Hắn thấy Palestine, không phải bằng
mắt mà qua lời kể của những người đã thực sự nhìn thấy đất nước này.
Martineau, giống như cha hắn, chưa bao giờ đặt chân về quê cha đất tổ.
Những cây chanh và những bụi ô liu – đó là hình ảnh trong trí tưởng tượng
của hắn. Những dòng suối ngọt ngào và những đàn dê tràn xuống từ những
ngọn đồi màu vàng nhạt của vùng Galilee. Phần nào giống vùng Provence,
hắn nghĩ, trước khi người Hy Lạp kéo đến đây.

Những hình ảnh vỡ tan thành muôn ngàn mảnh, và hắn thấy mình lang

thang qua những di tích đổ nát của các nền văn hoá Celtic và La Mã. Hắn
đến một ngôi làng, một ngôi làng nằm trên thảo nguyên của Palestine – Beit
Sayeed, như người ta vẫn gọi. Giờ đây chẳng còn lại gì ngoài một dấu chân
trên lớp đất khô cằn. Martineau, trong ảo giác của mình, quỳ xuống và dùng
thuổng đào lớp đất đó. Hắn chẳng thu được gì, một dụng cụ hay một thứ đồ
gốm, không một đồng xu hay một mảnh xương người. Có vẻ như dân tộc
hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi trái đất này.

Hắn cố mở mắt ra. Ảo ảnh biến mất. Sứ mệnh của hắn sẽ sớm được hoàn

tất. Những kẻ đã sát hại cha và ông nội hắn sẽ phải đền tội; quyền thừa tự
của hắn sẽ được phục hồi. Martineau luôn tin rằng mình sẽ không sống
những ngày cuối đời dưới lốp của một người Pháp ở Provence nữa, mà sẽ là
một người Arập ở Palestine. Đồng bào hắn, những người đang phải tha
phương cầu thực ở khắp nơi trên thế giới, sẽ được trở về quê hương, và Beit
Sayeed sẽ một lần nữa hồi sinh từ nấm mồ lạnh lẽo. Ngày tàn của bọn Do
Thái đã tới gần. Chúng sẽ phải cuốn gói như những kẻ đã đến Palestine
trước chúng – người Hy Lạp và người La Mã, người Ba Tư và người
Assyria, người Thổ và người Anh. Martineau tin chắc rằng một ngày rất gần
đây, hắn sẽ tìm kiếm những di tích cổ giữa đống đổ nát của một khu định cư
Do Thái.

Abu Saddiq vừa kéo tay áo hắn vừa gọi hắn bằng tên thật. Martineau từ

từ quay đầu lại và phóng ánh mắt như một lưỡi gươm vào Abu Saddiq.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.