HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 214

Lão Giả có phần cảm động, nói với Văn Vũ:

- Xin ông yên tâm. Lão Giả tôi không đến nỗi làm khó dễ quá cho ông đâu!

Một nhân vật máu mặt khác trong thôn là trưởng thôn Bố Đại cũng nói với
Lão Giả ở Văn phòng thôn:

- Lão Giả, tiền bạc chết chẳng mang theo được. Tài sản của tôi vốn đều do
cha nuôi tôi cho cả. Anh lấy đi! Nếu muốn, anh cách chức trưởng thôn của
tôi luôn cũng được. Tôi càng nhàn!

Kể từ đó, Bố Đại không còn điều hành công việc trong thôn nữa, suốt ngày
vác súng săn ra cánh đồng tuyết săn thỏ. Lão Giả tìm đến Bố Đại bảo:

- Bố Đại, bây giờ chỉ bảo chia đất, chứ có bảo cách chức trưởng thôn của
ông đâu!

Địa chủ chủ động cho chia đất, phú ông cũng để cho chia đất, nên cải cách
ruộng đất diễn ra thuận lợi. Ruộng chia hết cho người nghèo theo đầu
người. Người nghèo thấy mình như đang nằm mơ. Chẳng thể tin nổi Lão
Giả, người trước đây chỉ nuôi gia súc thuê, bây giờ lại có thể mang lại đất
đai cho họ? Đón nhận món tài sản bất ngờ từ trên trời rơi xuống, dân làng
hơi cảm thấy không quen. Lại có người cảm thấy như vậy không hợp lý. Rõ
ràng là đất đai của nhà họ Tôn, họ Lý, họ Hứa. Bây giờ bảo chia là chia,
thế chẳng phải là cướp giữa ban ngày à? Đã thế, đất đai lại do bọn Thích
Vị, Tiểu Thốc chia. Lúc chia đất, dân làng không dám mon men đến gần.
Đất chia xong rồi, nhưng mọi người lúc đầu cũng chẳng rõ khoảnh nào
nhà ai. Mặc dù trên mỗi thửa ruộng đều đóng cọc gỗ, nhưng cọc nào cũng
giống cọc nào. Dần dần, đến ngay cả người chia đất là Thích Vị và Tiểu
Thốc cũng mù mờ. Một số hộ nhát gan không dám đòi đất, sợ quân Trung
ương của Tiểu Vũ quay lại. Nhưng Thích Vị và Tiểu Thốc lại dám đòi đất.
Mỗi người làm một khoảnh đất rõ to đẹp. Mã Trách cũng bắt chước em
mình là Tiểu Thốc cũng đòi đất và kiếm được một miếng. Miếng đất của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.