HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 262

lạnh của tháng chạp. Nó bật khóc oe oe. Ngọc Chi thấy con khóc, tã lót bị
bật tung, nhổ nước bọt vào mặt Thích Vị nói:

- Lũ ăn cướp!

Thích Vị thấy con dâu địa chủ dám nhổ nước bọt vào mặt mình, lại còn
mắng là “Lũ ăn cướp”, sôi máu lên, lao đến giằng lấy đứa bé:

- Mẹ cái con địa chủ này chứ, mày dám nhổ nước bọt vào tao à! Đã thế, để
tao ném thằng oắt con này một phát chết luôn, cho cái lò địa chủ nhà mày
mất giống luôn!

Thích Vị giằng lấy đứa bé cũng chỉ là để dọa Ngọc Chi, chứ không định
ném nó. Nhưng Văn Vũ bên cạnh tưởng thật, nghĩ bụng: tên Thích Vị này
không chỉ muốn đoạt lấy tượng Phật của thằng bé, giật tung tã lót của nó,
mà còn định ném nó chết. Cháu nội bé bỏng cũng bị ném chết thì ông còn
sống để làm gì? Liền rống lên một tiếng:

- Thích Vị, mày là đồ súc sinh, tao liều mạng với mày!

Rồi lao đầu vào Thích Vị. Thích Vị đang tranh giành đứa bé, không đề
phòng, bị Văn Vũ húc một cái ngã lăn ra đất, đầu đập vào bức tường phía
nam, mắt nổ đom đóm. Chưa đợi hắn ta kịp phản ứng, Văn Vũ lại chồm lên
người hắn, dùng hai tay bóp cổ Thích Vị. Nhưng do Thích Vị còn trẻ khỏe,
chỉ một gạt tay đã đẩy được Văn Vũ ra, rồi tiện tay lấy ra quả lựu đạn đeo
bên hông, đập vào đầu Văn Vũ:

- Cho mày chết, dám bóp cổ tao à!

Văn Vũ bị đập trúng đầu, ngã vật xuống đất, bất động, máu trên đầu túa ra.

Văn Vũ chết rồi. Trong nhà họ Lý bắt đầu rối loạn. Lập tức có người hô:

- Chết người rồi!

Mọi người chạy ào vào bên trong, xúm quanh Văn Vũ. Đám dân binh đang
lùa người nhà Văn Vũ vào chiếc sân nhỏ phía nam cũng thôi không lùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.