HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 334

Miệng dưa chuột bỗng cảm thấy đã xảy ra chuyện gì đó, sợ toát mồ hôi
lạnh, vội tiến đến lấy tay xóa chữ trên mông gia súc. Nhưng chữ được in
bằng thép nung đỏ, dùng tay xóa sao nổi?

Lúc này, Hòa Thượng và Hồ Lô nghe thấy tiếng huyên náo cũng chạy đến
xem. Nghe mọi người bảo rằng có chuyện rồi, lúc đầu không hiểu gì, nhưng
sau thì hiểu ra, sướng lắm. Hồ Lô khoanh tay nói với Vệ Bưu đứng bên
cạnh:

- Tại lần trước tố khổ giỏi quá đấy mà. Để xem bây giờ nó xử lý thế nào?

Hòa Thượng càng hăng hơn. Ông ta là người thứ hai sau Thích Vị tiến đến
giáng tiếp cho
Miệng dưa chuột một cái bạt tai:

- Không ngờ thằng nhãi này cũng có ngày hôm nay. Mày biết mày đã phạm
tội gì không? Tội phỉ báng vị lãnh tụ vĩ đại!

Rồi lệnh cho Vệ Đông ở bên cạnh:

- Dẫn dân quân đến, gô cổ nó lại, giải lên huyện!

Vệ Đông lập tức về nhà lấy dây thừng. Vệ Bưu cũng quên bẵng hiềm khích
với Vệ Đông, chủ động bước tới giúp một tay.
Miệng dưa chuột lúc này sợ
đến dại cả người, thấy Vệ Đông, Vệ Bưu dẫn người mang dây thừng đến
trói mình, vội rạp mình xuống đất lạy Hòa Thượng, Hồ Lô, Vệ Đông, Vệ
Bưu. Anh ta ôm chặt Vệ Bưu nói:

- Anh Vệ Bưu, anh tha cho tôi lần này, không phải tôi cố ý! Anh tha cho tôi,
tôi sẽ tham gia “Đoàn tạo phản” của anh!

Vệ Bưu cười nhạt:

- Bây giờ anh mới muốn tham gia “Đoàn tạo phản” của chúng tôi à?
Nhưng bây giờ anh đã là tên phản cách mạng. Ai dám nhận anh?

Miệng dưa chuột lại bò đến chỗ Thích Vị dập đầu lạy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.