HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 118

Nhĩ Thái, Vĩnh Kỳ cùng lên tiếng:
- Dạ!
Hai người dùng thuật phi thân bay lên, mỗi người nắm lấy một tay Tiểu
Yến Tử đưa xuống giống như một cánh đại bàng, họ hạ xuống trước mặt
vua Càn Long.
Tiểu Yến Tử vừa đáp xuống đã phủ phục dưới chân vua, thút thít:
- Hoàng A Ma, con sống ở chốn dân dã mười tám năm qua, tuy có khổ thật,
nhưng chưa hề bị ai đánh một cái. Vậy mà bây giờ vào cung, cứ bị người
này người kia hù dọa. Làm cát cát chẳng có sung sướng tí nào cả. Ở trong
hoàng cung này có rất nhiều người ghét con, thù con. Họ bảo nào là con có
lý lịch bất minh, đáng nghi ngờ. Hoàng A Ma, nếu người thật sự thương
con, thì hãy để con về sống chung với dân dã vậy!
Vua Càn Long nổi nóng:
- Ai! Ai đã đánh con chứ?
Dung ma ma vội bước tới, sụp xuống:
- Tâu Hoàng thượng là con ạ!
Vua Càn Long trừng mắt:
- Dung ma ma này, ngươi là vú nuôi cũ của Hoàng hậu, bây giờ là người
thân tín của bà ấy. Ngươi phải hiểu tính khí của người chứ? Đúng ra việc
này, ngươi phải khuyên bảo, đằng này ngươi lại châm dầu thêm. Để Hoàng
hậu trừng phạt cát cát vậy có phải không?
Dung ma ma sợ hãi, lập tức tự đưa tay lên vả vào chính miệng của mình,
vừa nói:
- Nô tài biết tội mình rồi. Tội nô tài đáng chết.
Hoàng hậu giận tái mặt, bước tới một bước:
- Hoàng thượng, đánh cát cát là lệnh của thần thiếp đây. Dung ma ma chỉ là
người thừa lệnh thôi, nếu Hoàng thượng làm vậy là có ý quở trách thiếp ư?
Vua Càn Long quắc mắt:
- Trẫm đụng đến Dung ma ma một chút là Hoàng hậu đau lòng, thế thì tại
sao với Tiểu Yến Tử, khanh không thể khoan dung cho nó chứ?
Quay sang Dung ma ma, nhà vua nói:
- Dung ma ma, hãy đứng dậy đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.