HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 125

Tử Vy xem xong bốn bức tranh thì nước mắt lưng tròng, trao tất cả những
bức đó cho Nhĩ Khang, nghẹn ngào nói:
- Bây giờ thì tôi đã rõ. Tiểu Yến Tử không cố tình lường gạt tôi, mọi thứ
đều có nguyên do cả. Cô ấy đã bị thương đúng không? Vậy sao chẳng ai
cho tôi biết? Vết thương do tên bắn đó có nặng không?
Mọi người xúm lại xem tranh, có cái hiểu cái không. Vĩnh Kỳ nhíu mày:
- Chẳng ai nói cho Tử Vy biết là Tiểu Yến Tử đã vào cung bằng cách nào
à? Vâng, chính mũi tên của tôi bắn ra đã làm cô ấy bị thương, vết thương
rất nặng tưởng là không cứu được. Tiểu Yến Tử đã mê man trên mười mấy
ngày.
Tử Vy lắc đầu:
- Nào có ai cho tôi biết, mọi người đã giấu tôi điều đó.
Nhĩ Thái ngạc nhiên:
- Vậy mà tôi tưởng cô đã biết rồi. Huynh của tôi chẳng kể cho cô nghe ư?
Nhĩ Khang nói:
- Tôi thì cứ tưởng Nhĩ Thái đã nói. Vậy là chúng ta chẳng ai nói chuyện đó
cả.
- Chuyện này rồi từ từ sẽ nói vậy...
Nhĩ Khang lắc lắc phong thư trên tay hỏi Tử Vy:
- Tất cả những cái này, cô xem hiểu hết rồi chứ?
Tử Vy gât. đầu:
- Vâng hiểu cả rồi.
Bà Phước Tấn và Phước Luân cầm thư lên lắc đầu:
- Bọn tôi thì chưa hiểu!
Tử Vy trịnh trọng:
- Vậy thì để tôi giải thích nhé. Con chim nhỏ là Tiểu Yến Tử, còn đóa hoa
cô ấy chỉ tôi. Khi con chim nhỏ gặp nạn, đóa hoa đã khóc. Con chim nhỏ bị
Hoàng thượng lầm tưởng là con nên yêu quí hết mình. Khi tỉnh dậy đã bị
phong chức cát cát rồi. Đó là chuyện chẳng đặng đừng con chim nhỏ biết
lỗi của mình. Hẹn là có ngày nào đó sẽ mang chức cát cát trả lại cho đóa
hoa.
Tử Vy giải thích một cách rành rọt, làm mọi người ngạc nhiên. Giải thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.