HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 150

nên quay sang hỏi:
- Cát cát thấy thế nào? Có nhận lỗi mình chưa?
Không ngờ, Tiểu Yến Tử lại hất hàm lên, nói thẳng:
- Tôi không có lỗi gì cả, có chăng là đã ngu xuẩn nhận làm cát cát!
Vua Càn Long không đợi Tiểu Yến Tử dứt câu, hạ lệnh:
- Vậy thì đánh! Đánh đi! Không cho phép ai xin xỏ gì cả nhé!
Trước đó thì bọn thái giám đã mang vào một cây trượng to đặt trước mặt
Yến Tử để răn đe, không ngờ Yến Tử lại không sợ. Trại Oai và Trại Quảng
nghe vua ra lệnh, vội để Tiểu Yến Tử lên ghế dài. Hai thái giám khác cầm
trượng đưa cao, nhưng chưa dám đánh, nhìn vua.
Vua Càn Long giận dữ:
- Còn chờ gì nữa? Đánh đi chứ? Trẫm muốn đích thân nhìn xem bọn bây
đánh! Không được nương tay! Không được nương tay đấy!
Hai tay thái giám không dám chần chừ nữa thế là những ngọn đòn quất
xuống mông Tiểu Yến Tử. Bọn thái giám vừa đánh vừa đếm.
- Một... hai... ba... bốn!...
Họ đánh rất chậm, cố ý chờ xem vua có ra lệnh ngưng không. Nhưng
không thấy. Tiểu Yến Tử nằm trên ghế dài bị đánh đau, mới biết là vua thật
sự muốn trừng phạt mình vừa đau vừa xấu hổ, lại thấy oan nên tức chí vùng
vẫy, nhưng biết vùng vẫy cũng chẳng được gì, nên đành xuống nước.
- Hoàng A Ma! Cứu con! Con biết lỗi rồi!
Tiểu Yến Tử khóc òa. Vĩnh Kỳ thấy vậy, quỳ xuống trước mặt vua, dập
đầu.
- Hoàng A Ma, xin hãy thương tình tha cho cát cát!
Vua Càn Long chưa hết giận, hét:
- Đã bảo là không cho xin! Vậy mà vẫn xin! Vậy thì đánh thêm hai mươi
roi nữa!
Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái nghe vậy chẳng dám can thiệp tiếp, nhưng thấy Yến Tử
bị đánh lại không đành lòng, mà chẳng biết phải làm sao. Lệnh Phi đứng
gần đấy lòng nóng như lửa đốt, nhưng thấy có Hoàng hậu đứng cạnh nên
chẳng dám can thiệp, mãi đến khi thấy mông của Tiểu Yến Tử rướm máu,
thì không cầm lòng được nữa, quỳ xuống dưới chân vua, van xin.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.