HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 193

còn cách nào khác, đành nhớ đâu nói đó.
- À!... À! Ðây là một bài thơ say rượu... Vâng... như là: “Nâng ly mời trăng
sáng”...
- Nâng ly mời trăng sáng. Rồi sao nữa?
Tiểu Yến Tử quên mất, chỉ biết lập lại.
- Nâng ly mời trăng sáng... nâng ly mời trăng sáng...
- Tiếp theo là gì đọc tiếp đi chứ?
- Dạ... dạ... Tiểu Yến Tử quýnh lên, buột miệng “Nâng ly mời trăng sáng.
Gậy liền quất lên mông... ”
Vua Càn Long kinh ngạc.
- Gì vậy? Con đọc gì vậy chứ?
Tiểu Yến Tử biết là chẳng giấu được gì nữa, nên bạo dạn nói:
- Con biết là con sắp gặp vận đen rồi, vì đã bị Hoàng A Ma chụp đúng tẩy.
Bây giờ có đọc thơ được hay không cũng là vô dụng thôi. Chắc chắn lại ăn
gậy nữa. Nhưng mà Hoàng A Ma ơi, người có muốn đánh con cứ đánh.
Còn Ngũ A Ca chẳng qua vì nể con mà làm thôi, nên hãy tha huynh ấy đi.
Và còn một điều nữa. Cái mông của con bị đòn lần trước chưa lành. Nên có
muốn đánh, thì hãy lựa chỗ khác mà đánh. Chẳng hạn như ở lòng bàn tay
chẳng hạn...
Và Tiểu Yến Tử lấy hơi, chìa bàn tay ra
- Xong rồi đây. Xin Hoàng A Ma cứ đánh đi, đánh cho hết giận rồi mới bắt
đầu tra hỏi.
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến Tử, vừa giận vừa thấy tức cười.
- Tại sao biết là sẽ bị ăn đòn mà vẫn không sợ vậy? Con nghĩ xem, con
chẳng có gì nên thân cả. Học, học cũng không nên, dạy bảo cũng dạy
không được. Con hư đốn như vậy, trẫm phải làm sao đây? Chuyện ăn đòn
thôi thì một chút nữa tính. Còn bây giờ, con hãy nói thật cho ta biết, tại sao
con bảo Minh Nguyệt lên giường con ngủ giả làm con. Còn con? Con đi
dâu chứ?
Tiểu Yến Tử nghe vậy, quay qua quắc mắt với Minh Nguyệt.
- Có phải là mi đã tố cáo ta không?
Vua Càn Long lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.