HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 203

tay nắm của ghế long sàng. Lại kêu lên.
- Ui da! Ui da! Thêm cái chân nữa.
Nhĩ Khang, Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ đứng đấy, nhưng không dám phản ứng.
Vua Càn Long trừng mắt
- Lại cái trò gì nữa vậy? Hết tay đến chân ư?
Tiểu Yến Tử vì đau quá nên ứa nước mắt, vừa khóc vừa nói.
- Hoàng A Ma, con nghĩ rằng... số con với số của Hoàng A Ma không hạp
nhau, vì vậy từ hôm vào cung đến nay con cứ bị thương liên tục, hết đau
chỗ này đến đau chỗ khác, làm cái gì cũng hỏng việc, khiến cho nhiều
người tức bực, giận con. Bây giờ con thấy mệt quá rồi! Con không thích
làm cát cát nữa đâu!
Vua Càn Long nhìn Tiểu Yến Tử.
- Chỉ có con mệt thôi ư? Riêng ta thấy thì cả cái triều đình này bị con quấy
phá mệt bở hơi. Ai cũng chẳng yên được với con cả.
Tiểu Yến Tử cúi đầu yên lặng. Vua Càn Long thở ra, rồi lệnh.
- Thôi các ngươi hãy đứng dậy cả đi!
Nhĩ Khang, Nhĩ Thái, Vĩnh Kỳ, Tiểu Yến Tử đều đứng dậy. Vua Càn Long
nhìn bốn người, yên lặng nghĩ ngợi một chút, nói
- Các người đều là huynh đệ trong hoàng thất, yêu quý nhau như vậy là tốt,
tuy nhiên đừng bao giờ được quên danh phận của mình. Muốn làm gì cũng
phải đắn đo cân nhắc, phải biết quy tắc, không được theo trò chơi của Hoàn
Châu Cát cát muốn làm gì thì làm. Không biết kẻ trên người dưới, phép tắc
triều đình, loạn kỷ cương. Nếu trẫm phạt các ngươi thì làm phiền hòa khí
thân tộc, mà không phạt thì người ngoại họ còn coi ta ra gì?
Hoàng hậu thấy vua có ý tha, nên vội chen vào.
- Tâu Hoàng thượng.
Nhưng vua đã nói.
- Hoàng hậu yên tâm. Trẫm làm gì cũng cân nhắc kỹ lưỡng chứ không dễ
dãi đâu.
Rồi vua quay qua đám Vĩnh Kỳ
- Các ngươi hãy tự suy nghĩ. Mang tiếng là huynh trưởng mà làm việc sai
nguyên tắc như vậy thì phải chịu phạt thế nào đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.