HOÀN CHÂU CÁT CÁT - Trang 213

qua lại với ai từ lâu rồi, vì những người trong thân tộc họ cũng không chấp
nhận một người họ hàng hư đốn như thế. Chắc chắn là Tử Vy không quay
về Tế Nam, dù cô ấy thường nói vậy. Về làm gì nơi chẳng còn ai?
- Vậy thì ở Bắc Kinh này, ngoài cô ra, cô ấy còn quen biết ai? Tử Vy có thể
đi đến đâu nữa?
- Tử Vy chỉ quen Liễu Thanh, Liễu Hồng.
- Ngay từ khi biết chuyện thầy trò Tử Vy bỏ đi, tôi đã đến ngay Viện người
nghèo. Nhưng Liễu Thanh và Liễu Hồng đều nói là không thấy họ quay về,
cả đám trẻ con cũng bảo thế!
Tiểu Yến Tử buồn bực, tự trách:
- Tôi đã biết là không thể tiếp tục thế này mãi mà. Có lẽ Tử Vy đã nghĩ rằng
cô ấy bỏ đi tôi sẽ sống vui hơn. Tôi sẽ yên lòng trong cảnh sống nhung lụa
này... Vì vậy quả là tội lỗi. Tôi đã hại Tử Vy! Tội tôi đáng chết!
Tiểu Yến Tử khóc và tự đưa tay vả vào mặt mình. Nhĩ Thái thấy vậy nói
vào:
- Đừng có tự trách mình như vậy, chuyện này chẳng liên can gì đến cô cả,
mà trăm sự là tại Nhĩ Khang huynh thôi.
Tiểu Yến Tử nghe vậy trố mắt nhìn Nhĩ Khang:
- À vậy ra huynh đã đuổi thầy trò Tử Vy đi? Tại sao anh lại hành động như
vậy?
Nhĩ Khang đau khổ:
- Làm sao tôi có thể đuổi Tử Vy đi chứ? Tôi van nài cô ấy ở lại thì có. Tôi
đã nói rồi, tôi sẵn sàng đánh đổi tất cả công danh sự nghiệp, để cùng cô ấy
đến góc biển chân trời nào cũng được. Miễn sao có Tử Vy!
Tiểu Yến Tử tròn mắt nhìn Nhĩ Khang. Sự bộc bạch của Nhĩ Khang thật bất
ngờ, như vậy là...
Vĩnh Kỳ thấy vậy đỡ ngượng cho bạn:
- Nhĩ Khang! Từ nào đến giờ huynh là người bình tĩnh nhất. Hôm nay làm
sao thế? Cái gì từ từ nói. Thấu Phương Trai này đâu phải là nơi an toàn
đâu? Biết đâu Dung Ma Ma đang núp ở đâu đây đang theo dõi bọn mình.
Vì vậy đừng dông dài, Tiểu Yến Tử hãy nói đi, Tử Vy còn khả năng đến
nơi nào nữa không? Chúng ta phải tìm cho ra, bằng không Nhĩ Khang sẽ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.